Tối hôm sau, đây là lúc cô phải thực hiện nhiệm vụ. Boss đã nhắn địa chỉ cụ thể của quán bar và cả giờ giấc Tô Thẩm Dương xuất hiện. Sau khi mọi người đã ngủ say, cô lén lút lẻn ra khỏi biệt thự rồi bắt taxi đến một shop thời trang, mua một chiếc đầm hai dây thật quyến rũ và đôi giày cao gót phù hợp với bộ trang phục.
Lạc Xuyên trang điểm bản thân thật xinh đẹp rồi thẳng tiến đến quán bar Lush. Cô như hoá thân thành một người khác, từ một người hầu mộc mạc, đơn giản lại trở thành quý cô sang trọng, quý phái.
Đến nơi, cô bước vào trong quán bar, tiếng nhạc xập xình, những ánh đèn màu nhấp nháy liên hồi như đang dẫn dắt người ta bước vào một thế giới ăn chơi sa đoạ, thoả sức lêu lỏng với những kẻ cùng chí hướng đắm chìm trong cuộc vui quên hết sự đời.
Cô cẩn trọng đưa mắt quan sát xung quanh để tìm kiếm Tô Thẩm Dương. Trong không gian mờ ảo, ánh đèn chớp nhoáng khiến cô có phần choáng ngợp và càng khó quan sát. Không mất quá nhiều thời gian cô đã nhìn thấy mục tiêu.
Tô Thẩm Dương đang ngồi ở một chiếc bàn lớn cùng những người bạn của hắn. Cô nhanh chân bước đến gần quầy pha chế rồi ngồi lên chiếc ghế cao, đối diện vị trí Tô Thẩm Dương đang ngồi. Lạc Xuyên cố ý muốn hắn nhìn thấy cô.
- Cho tôi một ly Mojito.
Cô gọi một ly cocktail, vừa nhâm nhi vừa vào vai một cô gái sang chảnh, yêu kiều để thu hút sự chú ý của Tô Thẩm Dương. Theo thông tin cô tìm hiểu, Tô thiếu gia là cháu trai đích tôn của Tô gia, người được kỳ vọng sẽ dẫn dắt công ty Tô Nhất của dòng tộc phát triển sau khi được tiếp nhận từ ba của hắn.
Cô vờ nhưng không nhìn thấy Tô Thẩm Dương để khiến hắn tin cuộc gặp mặt này chỉ là tình cờ. Sau một lúc ngồi ở vị trí được chọn lựa kỹ càng, không nằm ngoài dự đoán của Lạc Xuyên, thiếu gia họ Tô đã nhìn trúng cô.
Ban đầu hắn không nhìn ra cô, vì hôm nay Lạc Xuyên quá đỗi lộng lẫy, trên người mặc bộ đầm màu đen quyến rũ tôn lên nước da trắng bần bật, chân cô đi giày cao gót kiêu sa, lối makeup sắc sảo, xóa bỏ vẻ ngây ngô, đơn thuần mà hắn từng thấy, trông cô cứ như một người khác.
Không nằm ngoài dự đoán, dáng vẻ xinh đẹp nổi bật giữa đám đông của cô đã nhanh chóng thu hút sự chú ý từ Tô Thẩm Dương. Tên boss biết rất rõ lợi thế nhan sắc hơn người của Lạc Xuyên nên đã giao cho cô nhiệm vụ quyến rũ cậu ấm nhà họ Tô.
Nhìn thấy người trong mộng nhưng vẫn chưa dám khẳng định, Tô Thẩm Dương cẩn trọng bước đến gần cô, bỏ mặc nhóm bạn cùng mấy cô tiếp viên chân dài, ăn mặc hở hang đang cạn ly chuyện trò.
- Thẩm Dương, cậu đi đâu vậy?
- Sao đang uống lại bỏ đi thế? Thẩm Dương à...
- ...
Anh ta bước đến gần quầy pha chế, muốn nhìn rõ hơn mỹ nhân trông tuy lạ mà quen. Chẳng hiểu sao khi thấy cô, Thẩm Dương lại rất hồi hộp, dù đã từng quen rất nhiều bạn gái nhưng chưa lần nào anh ta bối rối thế này. Có lẽ đây chính là yêu từ cái nhìn đầu tiên, vừa gặp đã thấy xao xuyến.
- Cô Diệp Lạc Xuyên.
Anh ta thử gọi tên cô để xác định chắc chắn, hôm nay cô thật sự quá đỗi lộng lẫy nên Tô Thẩm Dương cứ lo sợ bản thân sẽ nhìn lầm. Biết cá đã cắn câu, cô thầm cười trong lòng, Lạc Xuyên cũng có phần bất ngờ khi anh ta đã biết tên của cô. Cô tỏ ra ngây ngô, ánh mắt hiện lên sự bất ngờ nói:
- Anh là...
Anh ta liền đáp:
- Tôi là Tô Thẩm Dương, cháu trai của cậu Cung Bách. Vài ngày trước chúng ta đã gặp nhau ở trường bắn. Mới đó mà cô đã quên tôi rồi sao?
Lạc Xuyên tỏ ra bất ngờ, nét diễn tự nhiên và vô cùng chân thật.
- Thì ra là Tô thiếu gia, không ngờ lại gặp anh ở đây, trùng hợp thật. Mà sao anh biết tên của tôi?
Vốn dĩ Tô Thẩm Dương đang nghĩ cách tiếp cận và hẹn gặp cô, nào ngờ hôm nay bất ngờ gặp người đẹp nên anh ta đương nhiên phải tận dụng cơ hội để bắt chuyện và tán tỉnh cô.
- Chỉ cần để tâm một chút là biết thôi mà. Hôm nay trông cô rất xinh đẹp, xém chút tôi đã không nhìn ra.
Tô Thẩm Dương say sưa trò chuyện với cô, bỏ mặc cả nhóm bạn đi cùng đang ngồi ở bàn uống rượu. Bọn họ nghĩ Tô Thẩm Dương lại muốn có bạn gái mới sau khi vừa chia tay được hai tháng. Chuyện Tô thiếu gia liên tục thay người yêu đã quá đỗi quen thuộc với bạn bè của anh ta.
Từ trước đến nay, Tô Thẩm Dương chưa từng quen cô gái nào quá nửa năm, có thể nói anh ta chỉ muốn chơi đùa chứ nào thật sự có tình cảm với ai. Những cô gái đến bên anh ta cũng là vì tiền và ham vui, cũng chẳng có cô nào thật lòng muốn tính chuyện trăm năm với Tô Thẩm Dương cả.
- Tô thiếu gia quá lời rồi.
Thấy cô đến quán bar nên Thẩm Dương không tránh khỏi ngạc nhiên, tò mò.
- Khuya như vậy mà cậu ba vẫn cho cô ra ngoài sao? Mà cô đến đây với ai vậy?
Lạc Xuyên đã chuẩn bị trước tất cả câu hỏi mà anh ta có thể đặt ra, cô từ tốn đáp:
- Sau giờ làm thì La thiếu gia không quản chuyện riêng của tôi. Lúc nãy tôi đến đây với một người bạn nhưng cô ấy đã đi theo một anh chàng khác rồi.
Tác giả: Nhiều Tác Giả
Tác giả: Nhiều Tác Giả
Tác giả: Sơn Linh