Ác Ma Tổng Giám Đốc, Anh Hổn Đản - Chương 40

Tác giả: Xà Thôn Kình

" Tư Đồ Viêm , anh là ác ma , anh không thể mang con của tôi đi."
đối với sự kháng nghị của Lâm Khả Tâm , Tư Đồ Viêm chỉ là thản nhiên cười , sau đó dùng ngữ khí không thể phản bác nói: " Con của em? Đừng quên nó cũng là con của tôi , ngay cả em cũng là của tôi."
Thái độ bá đạo của anh làm cho Lâm Khả Tâm khó chịu đến cực điể , cô chỉ vào cái mũi của anh nói :" Đúng , có lẽ trước kia tôi là của anh nhưng bây giờ đã qua 1 năm cho dù dựa theo hợp đồng anh cũng không có quyền lợi tiếp tục cường lưu tôi."
"Nhưng dựa theo hợp đồng em cũng không có quyền lợi nuôi đứa nhỏ , đứa nhỏ của Tư Đồ Viêm tôi."
Ngữ khí của anh vẫn bá đạo như rtước nhưng điều đó kích thích thật mạnh vào Lâm Khả Tâm , nghĩ đến điều khoản trong khế ước , thái độ của cô nhuyễn xuống: " Tư Đồ Viêm , coi như tôi cầu anh , nể tình chúng ta từng là vợ chồng 1 năm , buông tha cho tôi được không? Tôi biết , anh làm tất cả vì giúp Sa Sa trả thù, nhưng đứa bé là vô tội , anh không thể tàn nhẫn như vậy , anh không thể để cho cục cưng không có mẹ a , thậm chí tôi còn chưa được ôm qua cục cưng , còn chưa nói chuyện gì với cục cưng , còn chưa được nghe gọi một tiếng mẹ . . . . . ."
Nói xong , hốc mắt Lâm Khả Tâm không khỏi đỏ lên , một giọt nước mắt trong suốt từ trong mắt chảy xuống ra giường bệnh
Nhìn bộ dạng đáng thương của Lâm Khả Tâm , Tư Đồ Viêm không khỏi thương tiếc , nhưng anh cũng không định vậy mà thay đổi chủ ý của mình
"Hết thảy dựa theo hợp đồng." Ngay tại lúc Lâm Khả Tâm tuyệt vọng , anh bỗng
nhiên nói thêm " Bất quá. . . . . ."
Thấy còn một con đường sống , Lâm Khả Tâm vội vàng lo lắng hỏi " Bất quá cái gì. . . . . ."
"Bất quá tôi cũng không nói đứa nhỏ sẽ không có mẹ"
Lời nói của Tư Đồ Viêm làm cho Lâm Khả Tâm trở nên hồ đồ " Anh là ý gì?"
" Lâm Khả Tâm , em nói đúng , vì thể xác và tinh thần khoẻ mạnh của đứa nhỏ , nó cần có mẹ , mà tôi tin vai diễn này em thích hợp nhất , nên chỉ cần em tiếp tục bên cạnh tôi , đứa nhỏ không những có mẹ mà em cũng có thể nuôi nấng nó lớn lên , mà thù lao tôi cũng sẽ trả cho em chút tiền không nhỏ , nhưng điều kiện là không có sự cho phép của tôi , em không được ra khỏi Tư Đồ Gia một bước"
Dừng một chút , Tư Đồ Viêm ánh mắt sắt bén nhìn về phía Lâm Khả Tâm " Nói cách khác , em sinh ra là người của Tư Đồ Viêm thì ૮ɦếƭ cũng phải ૮ɦếƭ ở Tư Đồ Gia"
Lâm Khả Tâm nghĩ chính mình sau khi đứa nhỏ ra sẽ không còn giá trị lợi dụng , chứ không nghĩ anh còn muốn giữ cô bên cạnh , không nghĩ , cô thaật sự chưa bao giờ nghĩ tới
"Tại sao? Tôi đã không còn giá trị lợi dụng , vì cái gì anh còn giữ tôi bên cạnh? Anh không phải raất chán ghét tôi sao? Chẳng lẽ anh thấy tôi còn chưa đủ thống khổ? Nếu vậy anh không cần lo tôi đã quá nhiều nổi thống khổ rồi , cầu anh buông tha tôi được không? Cầu anh. . . . . ."
Lâm Khả Tâm tội nghiệp van xin Tư Đồ Viêm , mà anh bước lên , nắm cằm của cô , lấy vẻ mặt kiêu căng nhìn từ trên xuống , giống như từ giờ khắc này vận mệnh của cô nằm trong tay anh " Lâm Khả Tâm , tôi đã sớm cảnh cáo em em không được chạy trốn , nhưng em chẳng những làm vậy còn dám để con tôi trong hoàn cảnh nguy hiểm , tôi định để em đền mạng nhưng hiện tại tôi chỉ muốn tự do cả đời của em , xem nư thuận tiện có được em , tôi sẽ không bỏ qua , vĩnh viễn sẽ không , đây là hậu quả em không nghe sự cảnh cáo của tôi mà bỏ trốn"
". . . . . .. . . . . .. . . . . ."
Rốt cuộc không còn gì để nói , Lâm Khả Tâm cúi đầu , yên lặng rơi nước mắt , mà
âm thanh của Tư Đồ Viêm lại lạnh lùng vang lên " Lâm Khả Tâm nếu muốn trách thì trách vận khí của em không tốt , cố tình gặp tôi , dù sao đời này đừng nghĩ em thoát được tôi."
Nói xong , anh định rời đi nhưng Lâm Khả Tâm bỗng nhiên vươn tay nắm tay áo của anh , anh quay đầu khẽ nhíu mày nhưng anh cũng không bỏ qua .
" Tư Đồ Viêm" Lâm Khả Tâm hít hít cái mũi sau đó ngẩng đầu nhìn anh: " Tôi cuối cùng hỏi anh một vấn đề , cầu anh nói thật cho tôi biết được không?"
Tư Đồ Viêm không nói gì coi như anh đồng ý
Lấy dũng khí , Lâm Khả Tâm dùng ngữ khí thật lòng hỏi " Anh. . . . . .Thật sự chưa từng thích tôi sao? Chẳng lẽ một chút cũng không có?"
Lúc này đây , Tư Đồ Viêm không lập tức cự tuyệt Lâm Khả Tâm mà anh trầm mặc trong chốc lát , sau đó nhìn vềphía trước mang theo chút bất đắc dĩ nói " Một vấn đề giống nhau , em đã từng hỏi tôi rồi mà?"
Nói xong anh rút tay áo lại , cũng không quay đầu liền rời đi , để cho Lâm Khả Tâm ở phía sau mặt rơi đầy lệ
Trong lòng Lâm Khả Tâm yên lặng nói : Tư Đồ Viêm , cám ơn anh đã làm cho tim em ૮ɦếƭ hết đời này , cũng có thể để cho em hạ quyết tâm rời anh đi .
. . . . . .
. . . . . .. . . . . .
Vào lúc nửa đêm , cửa phòng bệnh của Lâm Khả Tâm bỗng nhiên mở , như là đã sớm chờ người này đến Lâm Khả Tâm mở mắt nghe âm thanh cửa , trong ánh mắt cô không có chút kinh ngạc mà còn bật người nhảy xuống mang theo chút khẩn trương cùng kích động .
Mà người đó không phải ai khác chính là Cố Thiếu Kiệt . "Cố ca ca anh đến rồi , đứa nhỏ đâu , nó ở nơi nào?"
Nhìn thấy Cố Thiếu Kiệt xuất hiện mà 2 tay trống trơn , Lâm Khả Tâm không khỏi sốt ruột hỏi: " Như thế nào không có đứa nhỏ , sẽ không xảy ra gì chứ? Hay là kế hoạch của chúng ta bị Tư Đồ Viêm phát hiện? Có phải anh mang đứa nhỏ đi rồi nên anh kh6ong tìm được không?"
Lâm Khả Tâm cắn đầu ngón tay , lo lắng giống như kiến bò trên chảo nóng .
Cố Thiếu Kiệt biết cô lo lắng vội vàng an ủi nói " Khả Tâm , em đừng lo , hết thảy đều thuận lợi , anh đã tìm người mang đứa nhỏ lên xe , bất quá sắp đến thời gian y tá thay ban , đến lúc đó y tá không thấy đứa nhỏ liền không xong , nên hiện tại mau theo anh rời đi , một chút nữa sẽ không kịp."
Cái này sẽ đi sao? hoàn toàn?
Bỗng nhiên , Lâm Khả Tâm có điểm nhớ về Tư Đồ Viêm , cho dù cô giả bộ ngủ cũng có thể cảm giác ánh mắt anh luôn bên người cô , không mang theo gì giữ lại
, cô có thể thấy anh quyến luyến
Nhưng giây tiếp theo , lời nói của Tư Đồ Viêm liền lạnh lùng vang lên trong đầu cô 【 Vấn đề giống nhau , em làm gì hỏi lại lần nữa ? 】
Mà những lời này cũng làm cho Lâm Khả Tâm kiên định rời đi . Lâm Khả Tâm , anh không thương ngươi , cứ vậy chặt đứt đi.
"Ừ , đi thôi."
Ra tới xe , chuyện thứ nhất Lâm Khả Tâm muốn làm là nhìn đứa nhỏ sau đó cô ôm nó vào trong lòng иgự¢ , này là lần đầu tiên kể từ lúc cô sinh nó ra tới nay , cô được ôm nó .
Chỉ cần ôm lấy cục cưng những sợ hãi cùng lo âu không còn nữa , cô không khỏi may mắn với chính lựa chọn của mình, giữa trưa nay khi nghe Tư Đồ Viêm một lần nữa cự tuyệt cô , cô rốt cuộc cũng hạ quyết tâm dẫn đứa nhỏ , 2 người sẽ hoàn toàn rời xa Tư Đồ Viêm .
Tuy rằng cô không muốn để Cố Thiếu Kiệt liên luỵ nhưng rtong giờ phút này , ngoại trừ Cố Thiếu Kiệt thì cô cũng không biết tìm ai mà giúp đỡ , vì vậy thừa dịp y tá không chú ý , cô liền gọi cho Cố Thiếu Kiệt.
"Cố Ca Ca , em có chuyện muốn nhờ anh , cầu anh anh phải nhất định giúp em , bây giờ em chỉ có thể tìm anh giúp đỡ. . . . . ."
Nghe được Lâm Khả Tâm nói vậy , Cố Thiếu Kiệt liền không nghĩ ngợi đáp "
Được , em nói đi , anh sẽ giúp em"
"Hiện tại em bị Tư Đồ Viêm giam lỏng ở bệnh viện xxx, hi vọng anh có thể giúp em rời khỏi đây , còn có cục cưng 7 tháng đang giữ ấm của em nữa"
Lâm Khả Tâm nói rất nhanh , cô nắm chặt mỗi phút mỗi giây , miễn cho y tá phát hiện sự dị thường của mình
Bên điện thoại kia truyền đến âm thanh nghi hoặc của Cố Thiếu Kiệt: "Giam Lỏng? cục cưng?"
"Đúng , cục cưng của em."
Lâm Khả Tâm cố ý nhấn mạnh hai chữ 「của em 」 , cô tuyệt đối không để Tư Đồ
Viêm mang cục cưng của mình đi
Cái này tử , âm thanh của Cố Thiếu Kiệt càng thêm kinh ngạc " Em đã sinh ra đứa nhỏ cho Tư Đồ Viêm , anh vì cái gì phải giam lỏng em? Đã lâu rồi không liên hệ , rốt cuộc xảy ra chuyện gì?"
"Cố ca ca , trước đừng hỏi , hiện tại em bị người theo dõi , trong điện thoại em không có thời gian lý giải với anh , đợi đem em và cục cưng ra em sẽ kể hết cho anh nghe"
Nghe tới này , Lâm Khả Tâm nhìn người y tá cách đó không xa , thấy cô nói vậy , Cố Thiếu Kiệt cũng không hỏi nhiều mà chỉ đáp ứng: "Được , đêm anh sẽ đến tìm em."
"Được , tối gặp , tạm biệt." Cúp điện thoại , Lâm Khả Tâm giả vờ như chưa xảy ra chuyện gì cùng về phòng bệnh , hơn nữa cô sẽ giả vờ ngủ sớm , đễ cho người
canh không cảnh giác, đã sắp xếp xong chỉ còn đợi đêm nay. . . . . .
Cảm thụ được cục cưng trong lòng иgự¢ , Lâm Khả Tâm xúc động rơi lệ .
"Khả Tâm , tất cả ổn rồi , đừng khóc. . . . . ." Cố Thiếu Kiệt đau lòng giúp Lâm Khả Tâm lau nước mắt, nếu người ta không biết còn tưởng đây là nhà 3 người đâu
Lúc này , người ngồi phía trước bỗng nhiên lên tiếng " Khụ khụ . . . . . .thật ngại tuy rằng cảnh tượng bây giờ rất ấm áp nhưng tôi không thể nhắc hai vị một chút , phỏng chừng chốc lát Tư Đồ Viêm sẽ đến , nên bây giờ 2 người đi đâu?"
Bị người hỏi , Lâm Khả Tâm không khỏi do dự.
Đúng vậy , hiện tại cô có thể đi đâu?
Cố Thiếu Kiệt chủ động nói: " Khả Tâm , trước đến nhà anh , dù sao nhà anh cũng nhiều phòng , đến lúc đó Tư Đồ Viêm có tìm anh không thừa nhận thì tốt rồi."
"Này. . . . . ." Lâm Khả Tâm cũng không đáp ứng
nhà Cố ca ca? Không nên , không nên , Cố Ca Ca và Sa Sa kết hôn rồi nếu chính cô đến ở , bị Sa Sa phát hiện , rồi bọn họ xảy ra chuyện gì thì lỗi cô càng lớn hơn , vả lại Tư Đồ Viêm mà biết , thì anh sẽ làm Cố Ca Ca táng gia bại sản. . . . . .
Nhưng Hách Gia cũng không thể về , nếu Hách Gia nhìn thấy cô mang đứa nhỏ về thì cho dù để cô ở cũng không khỏi trỉ chỏ châm chọc , đến lúc đó ngay cả mẹ cũng bị khinh bỉ giống cô thì sao. . . . . .cô không thể làm liên luỵ đến mẹ được . . .
. . .
Vậy phải làm sao mới tốt .
Ngay tại lúc Lâm Khả Tâm do dự , người phía trước lại nói tiếp: " Vẫn là không
cần ở tại nhà của Thiếu Kiệt , nếu Tư Đồ Viêm phát hiện không thấy cô khẳng định chuyện đầu tiên anh taa làm là đến nhà của Thiếu Kiệt tìm cô , lấy năng lực của Tư Đồ Viêm mà nói cho dù cô có ở đâu thì anh quật địa 3 thước vẫn là tìm ra cô . . . . . .Hay là vậy , cô trước đến ở nhà tôi , thì Tư Đồ Viêm có tìm thế nào cũng không ra , chờ một thời gian qua chúng ta sẽ tiếp tục tính bước kế? Như thế nào?"
Dù sao cũng sợ Tư Đồ Viêm tìm ra , bỗng xuất hiện một người nhiệt tình giúp đỡ chính mình , Lâm Khả Tâm cũng không liền đồng ý mà mang theo nghi hoặc nhìn về Cố Thiếu Kiệt , dạng như đang hỏi người này là ai vậy , có đáng tin không?
Hiểu vậy Cố Thiếu Kiệt liền giải thích: " Đúng rồi ,Khả Tâm , anh quên giới thiệu cho em đây là Tần Hữu Minh Tiên Sinh , Tổng Tài của Xí Nghiệp Tần Thị , hôm nay có thể thuận lợi mang em và đứa nhỏ ra được cũng là nhờ anh ấy âm thầm khơi thông quan hệ."
Xí Nghiệp Tần Thị? Tần Hữu Minh?
Lâm Khả Tâm cảm thấy cái tên này hết sức quen thuộc dường như cô đã nghe qua ở đâu rồi? A , đúng rồi , cái lần đầu tiên Tư Đồ Viêm mang cô tham gia tiệc của công ty anh , nói không phải anh nắm cổ phần của Xí Nghiệp Tần Thị hay sao?
Lâm Khả Tâm còn nhớ rõ trong lúc tuyên bố Tư Đồ Viêm có nhắc tới chuyện anh nắm cổ phần của Xí Nghiệp Tần Thị , mà cổ phần đó cũng ngang ngửa Tổng Tài
Tần Thị , nói vậy Tần Hữu Minh chắc sẽ ghi hận chuyện này đi? Ai cũng nói kẻ thù chính là bạn , cái này khó trách anh đòi giúp cô .
Hay nói cách khác sự trợ giúp của Tần Hữu Minh chính là trả thù Tư Đồ Viêm .
Nghĩ thông suốt nguyên do , Lâm Khả Tâm sẽ không kiêng nể , rõ ràng đáp ứng: " Kia , phiền anh."
"Không phiền toái."
Tần Hữu Minh cười nhạt nhẽo , anh không để cho người khác biết anh đang nghĩ gì , vì vậy ba người lái xe đến nhà Tần Hữu Minh , sau khi anh đưa phòng cho Lâm Khả Tâm liền ra ngoài , để cho Cố Thiếu Kiệt và Lâm Khả Tâm trong phòng.
". . . . . ."
". . . . . ."
Hai người cúi đầu , không ai nói gì không khí cũng trở nên ngộp ngạt , xấu hổ Một lát sau , Lâm Khả Tâm mở miệng trước " Cố Ca Ca , anh không muốn hỏi em
đã xảy ra chuyện gì sao?"
Cố Thiếu Kiệt lắc lắc đầu " Không cần , chỉ là nhìn biểu tình của em , anh chỉ biết sẽ không phải là chuyện tốt để nhớ lại nên nếu không muốn nghĩ tới rồi thì quên đi."
Cắn hạ môi dưới , Lâm Khả Tâm nhẹ nhàng hồi đáp :" em sẽ cố gắng hết sức."
Nếu có thể quên thì cô lại có thể nào không quên đi? Hiện tại cô chỉ mong thời gian là liều thuốc tốt nhất để chữa lành cho cô ...
Dừng một chút , Lâm Khả Tâm nhớ tới cái gì :" cố Ca Ca , lâu rồi không có liên lạc với anh , anh và Sa Sa sao rồi? Kết hôn chưa? Anh ra ngoài trễ vậy , Sa Sa sẽ không mất hứng đi?"
Nhắc tới Hách Sa Sa , vẻ mặt của Cố Thiếu Kiệt trở nên mất tự nhiên:. " Không có gì , Anh và Sa Sa còn chưa kết hôn , cô ấy cũng không biết chuyện tối nay anh giúp em , em đừng lo lắng nhiều , trước nên hảo hảo nghỉ ngơi đi"
Cố Thiếu Kiệt không nói cho Lâm Khả Tâm biết theo kế hoạch thì anh và Sa Sa đáng ra đã kết hôn , nhưng trong lòng của anh đột nhiên do dự ,nên anh trì hoãn lại một thời gian nữa . . . . . .Mà sự do dự này là vì Lâm Khả Tâm .
Từ lúc ở tiệc đính hôn anh thấy cô , anh tổng cảm thấy trong lòng như có gì nghẹn lại , muốn lấy ra mà không được , điều đó làm cho anh không an tâm cùng Hách Sa Sa kết hôn , thậm chí ngày hôm qua khi Lâm Khả Tâm gọi điện , anh cũng đang cùng Sa Sa thương lượng chuyện kết hôn , anh định nóicho Lâm Khả Tâm anh đang có chuyện bận bất quá Lâm Khả Tâm lại gọi lại nên khi nghe đến cô có việc muốn nhờ , anh liền đem lời nói nuốt xuống , bật người đáp ứng sự giúp đỡ của Lâm Khả Tâm , mà này cũng làm cho chuyện anh và Sa Sa kết hôn trì lại một ít.
Ngay tại hai người đang đăm chiêu thì đứa nhỏ bật khóc , gọi hai người trở lại . "đứa bé làm sao vậy?" Cố Thiếu Kiệt tiến lên dò hỏi.
"Hẳn là muốn uống sữa đi?" Lâm Khả Tâm nói xong , mặt có chút đỏ , mà Cố Thiếu Kiệt cũng không tốt hơn.
"Kia , anh ra ngoài trước." Cố Thiếu Kiệt nói xong định ra ngoài nhưng Lâm Khả Tâm bật người gọi anh .
"Cố Ca ca" "Sao?"
"Anh ra ngoài phiền toái giúp em mua chút ít đồ trở về đi?" "Được"
Sau đó , Cố Thiếu Kiệt giúp Lâm Khả Tâm đi mua một số đồ dùng cá nhân , mới an trí rời đi
Quả nhiên sáng hôm sau , cửa nhà của Cố Thiếu Kiệt bị một trận rung trời vang , người quản gia vừa mở cửa , Tư Đồ Viêm như con sư tử phát cuồng chạy vào .
" Lâm Khả Tâm , Lâm Khả Tâm , em ra đây cho tôi , Lâm Khả Tâm."
Tiếng hô của Tư Đồ Viêm vang vọng trong nhà , Cố Thiếu Kiệt từ lầu 2 đi xuống ,
bên cạnh còn có Hách Sa Sa .
"Được , Cố Thiếu Kiệt cuối cùng cũng dám ra đây , nói cho tôi biết có phải anh đã giấu Lâm Khả Tâm ở đây không?"
Hách Sa Sa nghi hoặc nhìn Tư Đồ Viêm :" Tư Đồ Ca Ca , như thế nào anh gấp gáp vậy? L:à không tìm thấy Khả Tâm Tỷ sao?"
Tư Đồ Viêm lạnh lùng cười: " Hỏi Thiếu Kiệt Ca Ca của cô , trong lòng anh ta là rõ ràng nhất."
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc