Ác Ma Tổng Giám Đốc, Anh Hổn Đản - Chương 33

Tác giả: Xà Thôn Kình

Thấy Lâm Khả Tâm không nói gì , Tư Đồ Viêm lại tiếp tục châm chọc " Không nói gì nữa sao? Xem ra , cô cam chịu a. . . . . . Quả nhiên tôi đoán không sai là cô day dưa tình với Cố Thiếu Kiệt , làm ơn , dùng đầu óc nghĩ lại xem , người có điều kiện như Cố Thiếu Kiệt sao lại coi trọng cô? Mà cô chẳng những không có biết lượng sức , ngược lại còn không biết xấu hổ đi câu dẫn người ta trong tiệc đính hôn , thật sự là cóc ghẻ đòi ăn thịt thiên nga , Lâm Khả Tâm , cô cũng không nhìn xem chính mình là đức hạnh gì?"
"Nói đủ chưa?" Lời nói của Tư Đồ Viêm làm cho Lâm Khả Tâm giận đến phát run
Nhưng anh vẫn bộ dạng lạnh nhạt: " Đủ? Cô làm nhiều chuyện đê tiện vậy , tôi thế nào mà nói đủ?"
૮ɦếƭ tiệt, Lâm Khả Tâm nhịn không được cả người run rẩy." Tư Đồ Viêm , anh có thể không tin rằng em yêu anh nhưng anh không thể vu tội em câu dẫn Cố Ca Ca."
"Vu tội?" Tư Đồ Viêm khinh thường nở nụ cười: " Cô làm nhiều chuyện không biết xấu hổ , chẳng lẽ còn ngại ngùng thừa nhận? Thật sự làđánh ૮ɦếƭ cũng không chịu sửa ha. Tôi phải bái phục cô thật đó."
" Tư Đồ Viêm , anh hỗn đản." Bất chấp hậu quả gì , Lâm Khả Tâm nói ra một câu
, mà nụ cười trên mặt Tư Đồ Viêm liền biến mất.
"tốt lắm , tốt lắm. . . . . ." Tư Đồ Viêm một bên đứng dậy một bên vỗ vỗ tay đi đến trước mặt Lâm Khả Tâm.
"Thật không nghĩ tới Lâm Khả Tâm lại có lá gan lớn vậy , chẳng lẽ vì hôm nay cô giúp Cố Thiếu Kiệt nên liền xem anh ta là chỗ dựa? Tôi nói cho biết , đừng nằm mơ" Nói xong , Tư Đồ Viêm liền đem Lâm Khả Tâm bổ nhào lên giường .
" Tư Đồ Viêm , anh làm cái gì?Buông"
"Tôi chỉ muốn cho cô xem , rốt cuộc Cố Thiếu Kiệt có thể giúp cô không? Ví dụ như hiện tại" Vừa dứt lời , Tư Đồ Viêm hung hăng cắm một ngụm lên vai Lâm Khả Tâm.
.."Đau quá , Tư Đồ Viêm , anh điên rồi" Lâm Khả Tâm đau đến nước mắt liền nhanh chảy ra
"Cô mắng tôi điên? Nói cho cô biết tôi có thể điên cuồng hơn thế này nữa." Nói xong , anh liền túm lấy tay Lâm Khả Tâm , sau đó dùng phương thức tàn bạo cởi bỏ đồ trên người cô .
Lâm Khả Tâm muốn đẩy anh ra nhưng tay đã bị đặt phía sau , căn bản không thể phản kháng , chỉ có thể cầu xin anh: " Không cần , hôm nay là kì nguy hiểm"
Nhưng Tư Đồ Viêm như không nghe lời cô nói , nhanh chóng cởi bỏ hết quần áo
trên người cô , sau đó anh cúi thân , thỉ thủ nói " Cô không phải nói yêu tôi sao? Vậy sinh cho tôi đứa con để chứng minh tình yêu của cô đi."
"Không , đứa nhỏ phải là được sinh ra trong tình yêu , nhưng anh không yêu em
,anh hiện tại chỉ là giận cá chém thớt , như vậy đứa nhỏ sinh ra sẽ không hạnh phúc , cho dù anh hận em thì đứa nhỏ cũng là vô tội." Lâm Khả Tâm nhớ rõ , anh rất thích có con nên cô tưởng anh sẽ vì vậy mà tha cho cô , nào ngờ tiếp nhận lại cô chỉ thêm tuyệt vọng thôi .
"Kia thế nào? Có phải không may mắn có dòng máu sự thấp hèn của cô sao?" Nói xong , anh thậm chí không để cô có thời gian phản ứng , liền mạnh mẽ tiến nhập vào trong cơ thể của cô , anh điên cuồng mà đoạt lấy .
Biết tất cả đều không thể ngăn lại , Lâm Khả Tâm không phản kháng mà chỉ lựa chọn chấp nhận.
Lúc Tư Đồ Viêm phóng xuất ra toàn bộ tình cảm , anh thoả mãn nằm ngủ , Lâm Khả Tâm lặng yên đứng dậy ,đi vào phòng tắm tẩy rửa chất lỏng hỗn hợp trên người, sau đó mới ra giường nằm ngủ.
Là ai nói , yêu một người sẽ trở nên nhỏ bé trong toàn thế giới? Mà người nhỏ bé như cô chỉ có thể chờ mong đêm nay qua đi , rồi mọi thứ sẽ khôi phục lại bình thường.
Đáng tiếc Lâm Khả Tâm còn không biết cái gì gọi là 「bình thường 」, bất quá là cô chọn biểu tình cam chịu , ngay tại lúc cô nhắm mắt , đang dần tiến vào giấc ngủ , Tư Đồ Viêm một bên nỉ non nhất thời đánh lui tất cả ủ rũ của Lâm Khả Tâm .
" Sa Sa. . . . . ."
Sa Sa? Hách Sa Sa? Lâm Khả Tâm không thể tin vào những gì mình nghe , cô thậm chí cảm thấy mình đã nghe lầm nhưng câu tiếp theo liền phủ định sự nghi ngờ của cô
"Không cần gả cho Cố Thiếu Kiệt . . . . . .Không cần. . . . . ." (ha, thì ra là vậy.!!!!!! Thúi cho chị Tâm!
Kia trong nháy mắt , cả người Lâm Khả Tâm trở nên cứng ngắc ... Không cần gả cho Cố Thiếu Kiệt. . . . . .Người Tư Đồ Viêm nói không phải Hách Sa Sa thì sẽ lài ai nữa?
Lâm Khả Tâm chậm rãi quay đầu nhìn Tư Đồ Viêm nằm cạnh , chỉ thấy anh cau mày , nhìn thoạt rất đau khổ , giống như anh uống rượu điên cuồng lúc nãy .
Lâm Khả Tâm cảm thấy mình hiểu được cái gì đó nhưng cũng không phải quá rõ
, Tư Đồ Viêm thích Hách Sa Sa? Không có khả năng , anh chỉ là vừa quen biết Hách Sa Sa? Bất quá cũng không hẵng , dù sao Sa Sa rất hay cùng Hách Thúc Thúc ra ngoài tham gia tiệc , có lẽ anh đã từng gặp qua Hách Sa Sa thì sao .
Tuy rằng nhiều suy nghĩ hiện lên trong đầu cô , nhưng căn bản cô cũng không có lòng dạ mà lo lắng , bây giờ chỉ có một điều tràn ngập trong đầu cô chính là —— Tư Đồ Viêm thích Hách Sa Sa.
Lâm Khả Tâm chỉ biết là Cố Ca Ca thích Sa Sa , không nghĩ tới ngay cả Tư Đồ Viêm cũng thích Hách Sa Sa , vì cái gì cô thích ai cũng chỉ là một kết quả như vậy?
Nhìn một hồi lâu , nước mắt cũng theo hốc mắt tràn ra . . . . . .chỉ cần nghĩ Tư Đồ
Viêm anh thích Hách Sa Sa , lòng cô thật đau , đau như muốn liệt phế .
Ở trong yên lặng tự khóc thầm , khóc thật lâu thật lâu. . . . . . .
Buổi sáng hôm sau , lúc Tư Đồ Viêm tỉnh lại đã không thấy Lâm Khả Tâm ở bên cạnh.
Nhưng anh cũng không có để ý , anh mặc quần áo vào đi ra phòng khách , quả nhiên liền thấy cô ôm Tiểu Bối , ngơ ngác ngồi trên sofa.
"Như thế nào thức dậy sớm vậy?" Tư Đồ Viêm một bên cúi đầu chỉnh cà-vạt , một bên thuận miệng hỏi.
Mà Lâm Khả Tâm vẫn không nhúc nhích nhìn phía trước , mặt không chút biểu
tình.
"Em có vấn đề muốn hỏi anh" "Vấn đề?"
Ý thức được ngữ khí không đúng của Lâm Khả Tâm , Tư Đồ Viêm ngẩng đầu , nhìn về phía cô , vẻ mặt bình thường ôn hoà , hoạt bát thì giờ phút này trầm trọng không thể hơn.
Tuy rằng không biết Lâm Khả Tâm muốn hỏi gì nhưng anh cũng đoán được sẽ là vấn đề không thoải mái , vì thế anh cự tuyệt nói: " Hôm nay tôi có việc bận , có gì để tôi về nói sau."
Nói xong , anh định rời đi nhưng Lâm Khả Tâm liền gọi anh lại: " Chờ một chút"
Tư Đồ Viêm vẫn là không quay đầu , dùng mõm không kiên nhẫn nói: " Tôi đã nói có chuyện gì đợi tôi về nói sau."
Chính là Lâm Khả Tâm không muốn lại bị lừa nữa , cô buông Tiểu Bối sau đó đứng dậy chạy đến trước mặt anh , chặn đường lại.
Thấy cảnh này , Tư Đồ Viêm nhíu mày: " Lâm Khả Tâm, cô điếc hay là choáng váng? Sáng sớm không có gây sự với tôi không vui sao?"
"Em chỉ có 1 vấn đề." Vì khóc hơn nửa buổi tối , nên nhìn cô có chút tiều tuỵ , vì vậy Tư Đồ Viêm không có rời đi mà chỉ đứng tại chỗ , trầm mặc chờ cô hỏi.
Lâm Khả Tâm hít sâu một hơi , rồi hỏi: " Người anh yêu có phải Hách Sa Sa?"
Một giây trước , biểu tình của Tư Đồ Viêm là không kiên nhẫn , thì một giây sau , vẻ mặt biến thành khi*p sợ , đúng vậy , Lâm Khả Tâm đã đoán đúng , anh quả thật thích Hách Sa Sa.
Cô thế nào lại biết chuyện này? Cái này trừ bỏ anh , sẽ không có ai biết mới đúng
. . . . . .Chẳng lẽ vì tối hôm qua uống say nên nói sảng?
Tuy rằng trong lòng có lắm khi*p sợ nhưng anh bình phục tâm tình , ra vẻ không
sao cả nói: " Thực buồn cười , Lâm Khả Tâm , tôi không hiểu cô nói gì."
Mặc dù ngữ khí rất bình tĩnh nhưng nhìn biểu tình của anh Lâm Khả Tâm đoán không sai , mà kia đã cho cô đáp án: " Anh không phủ nhận."
Mang theo mất mác , Lâm Khả Tâm nhẹ giọng nói lại làm cho Tư Đồ Viêm thêm bất an.
"Tuỳ cô nghĩ sao cũng được , tôi muốn đi làm , đừng cản đường."
Tư Đồ Viêm lấy tay đẩy Lâm Khả Tâm ra , sau đó tiếp tục bước đi nhưng anh vừa đi được 2 bước trên lưng liền có một lực ôm lấy là —— Lâm Khả Tâm ôm anh từ đằng sau .
"Vấn đề tôi đã trả lời xong rồi , cô lại làm gì đây?" Khẩu khí của Tư Đồ Viêm thập phần không tốt nhưng anh cũng không tiếp tục bước đi
"Em còn một vấn đề cuối cùng nữa , hỏi xong , em sẽ không còn quấy rầy anh." Lâm Khả Tâm gắt gao ôm anh từ phía sau , cứ như cô sợ buông ra anh sẽ rời cô đi mãi mãi.
"Nói."
Ngữ khí của Tư Đồ Viêm lạnh như băng làm cho Lâm Khả Tâm thất vọng đau khổ nhưng cô vẫn cố gắng lấy hi vọng cuối cùng: " Viêm , có bao giờ anh thích em dù chỉ là một chút không?"
Không gian trầm mặc , xấu hổ bao trùm lên căn nhà , cả thế giới như cũng yên lặng theo , thậm chí Lâm Khả Tâm có thể nghe cả hơi thở của anh .
Qua một lút sau , Tư Đồ Viêm mở miệng: " Nhàm chán."
Nói xong , Tư Đồ Viêm đẩy tay Lâm Khả Tâm ra , sau đó không quay đầu lại liền ra cửa , trong nhà chỉ còn lại Lâm Khả Tâm trố mắt đứng tại chỗ .
Khoảng khắc cửa đóng lại , cô còn tưởng như tim đã nổ mạnh , lòng của cô như bị xé ra làm mảnh lớn , thật vắng vẻ , khó chịu không thôi.
Cô vốn định nếu anh trả lời có kia cô sẽ không để ý những chuyện trước đây mà tiếp tục làm vợ của anh , hi vọng mỗi ngày sẽ tốt hơn , nhưng nếu anh đã nói không , kia cô liền cầu anh buông tha cô , đừng để cô càng thêm lún sâu .
Nhưng đáp án kia coi như là gì? Nhàm chán? Này tính là gì đây? Rốt cuộc anh có thích hay không? Vì sao trái tim của anh không ai bắt được?
Bất quá , cô khẳng định được một điều tuyệt đối chính là anh thích Hách Sa Sa.
Nhưng từ khi nào thì Tư Đồ Viêm thích Hách Sa Sa? Nếu trước khi gặp cô anh đã thích Hách Sa Sa , kia khi anh biết lúc cô thổ lộ với Cố Thiếu Kiệt , anh lại phản ứng thế nào?
Bất quá nghĩ vậy , Lâm Khả Tâm củng đủ hiểu tại sao anh rất phản cảm khi cô và Cố Thiếu Kiệt ở gần nhau , dù sao Hách Sa Sa cũng đạ chọn Cố Thiếu Kiệt , nên anh không muốn thấy cô cứ gần gũi với Cố Thiếu Kiệt
Còn nữa , có thể hay không Tư Đồ Viêm đã sớm biết mối quan hệ giữa cô , Cố Thiếu Kiệt, và Hách Sa Sa , nhưng anh giả vờ không biết?
Đúng vậy , như thế cũng có thể giải thích lần đầu tiên khi Tư Đồ Viêm gặp Cố Thiếu Kiệt liền tỏ vẻ địch ý . . . . . .Nhưng tại sao anh phải làm vậy?
Bỗng nhiên , Lâm Khả Tâm nhớ tới tư liệu của mình khi cô thấy trong phòng làm việc của Tư Đồ Viêm
Chẳng lẽ nói anh đã sớm điều tra tư liệu về cô nên cố ý tới gần rồi thông qua cô mà tiếp cận Hách Sa Sa? Nhưng bởi vì Hách Sa Sa đã đính hôn cùng Cố Thiếu Kiệt nên trong tiệc anh mới không vui như vậy?
Không đúng, nếu anh thật thích Hách Sa Sa , kia tại sao anh còn muốn lấy cô làm vợ? còn muốn lưu lại một năm? Nếu Hách Sa Sa biết 2 người phát sinh quan hệ như vậy anh sẽ theo đuổi Hách Sa Sa sao?
Hơn nữa , theo tính cách của Tư Đồ Viêm anh muốn gì phải có được , cần gì phải
dùng biện pháp này? Huống chi trong bữa tiệc rõ ràng là Hách Sa Sa mới quen biết anh , và rõ là lúc trước anh cũng không có hành động gì với Hách Sa Sa , này không phù hợp với tính cách của anh .
Tuy rằng , Lâm Khả Tâm không rõ anh tính toán thế nào , nhưng 2 chuyện ngày đó khẳng định có chút liên quan , vả lại nói không chừng , hiện tại cuộc sống của cô đã bị anh một tay an bài. . . . . .
Buổi tối . . . . . . "Phanh"
tiếng đóng cửa thật mạnh truyền đến , Lâm Khả Tâm liền vội vàng đứng dậy chạy ra cửa , cô có nhiều điều muốn hỏi cho ra lẽ .
"Viêm anh về. . . . . ." Nhưng vừa nói được một nửa , cô liền cứng người.
Thoe ánh mắt nhìn lại , trong lòng иgự¢ của anh đang ôm một người phụ nữ rất xinh đẹp , cô cảm thấy đầu óc như "pong" một tiếng.
Người phụ nữa này là ai? Tại sao lại ôm chặt lấy anh như vậy? Vì cái gì anh không mở miệng giải thích cùng cô một chút? Vì cái gì thậm chí một tí anh cũng không nể mặt cô? Cư nhiên mang phụ nữ khác về nhà? Đây không phải nhà chỉ có cô và anh sao?
Thấy Lâm Khả Tâm không mở miệng , người phụ nữ mặc áo đỏ , móng tay vẽ vẽ lên xương quai xanh của Tư Đồ Viêm , con ngươi dài nhỏ mang theo địch ý , liếc xéo Lâm Khả Tâm .
"Viêm , cô ta là ai?" Người phụ nữ mở giọng ** nói , chỉ nghe thôi , là đủ làm người khác tê dại.
Tư Đồ Viêm thậm chí không nhìn Lâm Khả Tâm , liền nói: " Cô ta sẽ là người chút nữa hầu hạ chúng ta."
Nghe Tư Đồ Viêm nói vậy , người phụ nữ nở nụ cười , bất quá rất nhanh hồi phục , tuy rằng cô không có thói quen khi phát sinh quan hệ với người bên cạnh , nhưng cô cũng biết Khả Tâm không có mối quan hệ gì với Tư Đồ Viêm nên lòng
ghen tị cũng hạ xuống.
"Viêm , anh thật tốt." Người phụ nữ đó nói , miệng nở nụ cười mị hoặc .
Nhưng Lâm Khả Tâm một chút cũng không thể cười , hầu hạ? Đây là ý gì? Hay là lúc hai người lên giường , cô sẽ bên cạnh bưng trà chuyển nước?
Mà hiện tại , chỉ nghĩ đến cảnh tượng ghê tởm đó, cô cũng không thấy 「tốt đẹp
」 gì .
"Em cự tuyệt." Lâm Khả Tâm lớn tiếng phủ quyết nói , nhìn thấy người cô yêu quay cuồng trên giường với phụ nữ khác , cô tuyệt đối không làm được .
" Tư Đồ Viêm , đây là nhà của em , anh hãy để cho người phụ nữ này đi" Dùng dũng khí cuối , Lâm Khả Tâm mở miệng nói.
Nhưng lời nói của cô lại làm biểu tình của Tư Đồ Viêm lạnh lẽo , lạnh như âm mấy chục độ C
"Nhà của cô? Lâm Khả Tâm , cô không cần tuỳ tiện vậy , cô bất quá chỉ là có quan hệ trên hợp đồng , nơi này không có tới lượt cô nói."
Bởi vì Tư Đồ Viêm tức giận rất đáng sợ nên không chỉ Lâm Khả Tâm mà người phụ nữ trong lòng иgự¢ của anh cũng trở nên run rẩy.
Cảm nhận được người phụ nữ phát run , Tư Đồ Viêm ôn nhu vỗ vỗ sau lưng cô ta: " Không cần sợ , anh không nói em , đừng khẩn trương như vậy."
Nhìn thấy Tư Đồ Viêm ôn nhu với người phụ nữ khác , Lâm Khả Tâm lúc này mới phát hiện , ngay cả lúc anh ôn nhu cũng là νũ кнí đáng sợ .
Người phụ nữ cười duyên , Tư Đồ Viêm liền mang cô ta vào phòng ngủ , chỉ nghe anh nói: " Còn sửng sờ ở đó làm gì? Không theo đi?"
"Em không đi"Có chút yếu ớt , Lâm Khả Tâmcự tuyệt nói
Cô đã đem chính người chồng của mình tặng cho nữ nhân kia trên giường , vì sao
còn không buông tha cô ?
Chính là anh không cho cô như ý nguyện.
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc