Từ lúc sinh ra tới nay , Lâm Khả Tâm chưa từng nghĩ mình sẽ có ngày như hôm nay , nói dối nhiều như vậy , hơn nữa cô còn nối dối mẹ của mình , bất quá mẹ Lâm nói nên cô mới nhớ đến chuyện đi học ..
Đúng rồi , cô và Tư Đồ Viêm ký kết hợp đồng ấy 1 năm , thì chuyện học nên làm sao? Cô không thể bỏ một năm học uổng phí rồi bị nhà trường đuổi đi , nói thế nhưng bởi vì điều kiện trong hợp đồng hạn chế nên Lâm Khả Tâm không dễ dàng tính toán , không còn cách nào đành chờ sau khi anh về sẽ thương lượng lại ...
Lâm Khả Tâm nhìn xung quanh , dù sao bây giờ cô cũng nhàn rỗi vô sự , hãy tự thu thập phòng ốc này nọ một chút ..
Ngay sau đó , Lâm Khả Tâm sửa sang lại chút góc phòng , bởi vì diện tích của biệt thự quá lớn nên cô đi chút mà đã đổ đầy mồ hôi ..
Lâm Khả Tâm lau cái trán , sau đó hài lòng nhìn thành quả của chính mình
"Hô. . . . . .Cái phòng lớn như vậy không biết bình thường anh dọn dẹp thế nào?Nhưng anh giàu như vậy chắc có lẽ sẽ mướn người làm dọn dẹp?"
Ý tưởng này không khỏi làm cho Lâm Khả Tâm nghĩ mình có chút may mắn , chứ nếu không mỗi ngày cô đều phải dọn dẹp cái phòng lớn như vậy thì chắc mệt ૮ɦếƭ khi*p?"
Dọn dẹp đã xong , Lâm Khả Tâm quyết định 「dọn dẹp 」 bản thân một chút , ngay sau đó cô bước vào phòng tắm , mở nước nóng tự mình chui vào .."A~ sau khi đổ mồ hôi được tắm chính là hưởng thụ"- Lâm Khả Tâm nhắm mắt , hưởng thụ sự an bình hiện tại.
Một lát sau , Lâm Khả Tâm kì cọ thân thể , nhưng vừa ᴆụng vào làn da liền nhịn không được kêu lên "A. . . . . .Đau quá" Cô cúi đầu nhìn lại , trên thân thể toàn những vết bầm bầm tím tím , liếc một cái liền biết kiện tác của ai rồi .
Những vết bầm trên người nhắc nhở Lâm Khả Tâm chuyện tối hôm qua , tưởng tượng cô mất thân bởi tay ác ma Tư Đồ Viêm , cảm thấy thật sự tức giận , đã biết người uống rượu dễ lạc hướng , cũng khó trách Tư Đồ Viêm khinh thường cô như vậy ..
Lâm Khả Tâm vùi mặt vào đầu gối, nước mắt chảy ra , hoà nhập vào làn nước trong bồn tắm . . . . . .
Rất nhanh , thời gian cũng đến tối , Lâm Khả Tâm định xuống bếp để làm đồ ăn nhưng lúc mở ra phát hiện bên trong tủ lạnh không có gì ..
“Thảm trạng” trong tủ lạnh làm cho cô nhịn không được nhíu mày , cô không khỏi hoài nghi chẳng lẽ Tư Đồ Viêm ăn không khí lớn lên sao? Như thế nào chút đồ ăn cũng không có?
Bất quá tắm rửa xong cũng làm tâm tình cô tốt lên một chút , chưa được lâu liền
đối mặt với vấn đề khác . . . . . .
Lâm Khả Tâm nghĩ : Hừ , khó trách anh phá hư vậy , thì ra tâm địa đông lạnh như ở Tây Bắc.
"Cạch" một tiếng , âm thanh từ cửa truyền đến làm cho Lâm Khả Tâm giật thót , chẳng lẽ Tư Đồ Viêm trở về? Như nếu anh về thì đâu có làm ra tiếng động lớn đó? ... Hay là. . . . . . có trộm?
Trời ạ , trời ạ , cô không muốn ૮ɦếƭ trng tay của trộm đâu ... vì nóng lòng nên cả ý
định chạy trốn đều nghĩ tới nhưng đi về phía trước cô bỗng ý thức được vấn đề ..
"Ai , không đúng , nếu cô bỏ chạy thì trộm sẽ lấy hết sạch đồ trong nhà thì sao? Mà lỡ xảy ra chuyện đó khi Tư Đồ Viêm trở về anh phát hiện ra liền thảm. . . . . . Dù sao cô cũng đã làm bể cái bình hoa quý của anh , bây giờ còn để trộm vào nhà thì 10 kiếp cũng chẳng nổi lên"
Ý nghĩ này làm cho Lâm Khả Tâm đổ mồ hôi lạnh , vì thế cô không chạy trốn nữa mà vội vàng 「chuẩn bị 」 để hướng ra phòng khách.
"Ai?!" Lâm Khả Tâm đứng ở phòng khách hô to về phía cửa , cô suy nghĩ không chừng cô quát như vậy sẽ làm cho ăn trộm sợ chạy mất thì sao?
Nhưng sau khi nhìn rõ diện mạo người ở cửa , Lâm Khả Tâm nhất thời đơ người hoá đá , chỉ thấy một người đàn ông thấp người , đang kinh ngạc nhìn cô , mà bên cạnh anh là Tư Đồ Viêm uống say be bét ..
Bởi vì giúp đỡ Tư Đồ Viêm nên người đàn ông dùng thân giữ cửa , không nghĩ cửa vừa mới mở , còn chưa kịp vào nhà liền bị Lâm Khả Tâm quát nạt là cho một phen hú hồn ...
Hai người anh dòm tôi , tôi liếc anh , người đàn ông nói: " Ùm , cô là Lâm Tiểu Thư? Có thể phiền cô lại đây giúp tôi đưa anh ấy về phòng ngủ không?"
"A..A?" Sửng sốt một chút , Lâm Khả Tâm mới phản ứng lại "Được. . . . . ." Một bên đáp ứng , một bên tính bước lên giúp đỡ ..
Thấy Lâm Khả Tâm bước đến mình càng lúc càng gần , người đàn ông bật người quát bảo: "Từ từ"
Bị gọi ngược lại , Lâm Khả Tâm không khỏi nhíu mày , kì lạ người này rốt cuộc muốn làm gì? Kêu cô giúp đỡ nhưng lại không cho tới gần , hay anh nghĩ cô có siêu năng lực?
Thấy vẻ mặt nghi ngờ của Lâm Khả Tâm , người đàn ông dùng ánh mắt xem vật trong tay cô ..
Theo ánh mắt của anh , Lâm Khả Tâm nhìn lại trên tay lúc này mới phát hiện —— tay cô cầm hai con sao , tư thế như Lí Quỳ vậy ..
Xuất phát từ phòng bị , nên lúc rời bếp Lâm Khả Tâm mang theo hai con dao , nghĩ thầm nếu thật là ăn ςướק thì cô còn có cái phòng thân ..
Ối trời , cô cư nhiên lại mang theo dao tiến lên , cũng khó trách đối phương khẩn trương tránh xa cô như vậy ... Cứ bộ dạng hiện tại cô đâu có giống hỗ trợ mà là hung hăng Gi*t người đúng hơn. . . . . .
"A, nếu anh không nhắc tôi thì tôi đã quên mình cầm dao rồi . . . . . .chờ tôi chút , tôi lập tức quay lại" . Nói xong , Lâm Khả Tâm liền đem dao mang về nhà bếp , sau đó đến cửa giúp người đàn ông mang Tư Đồ Viêm vào phòng ngủ.
Người uống say sẽ nặng hơn so với người bình thường nên sau khi 2 người mang Tư Đồ Viêm lên giường thì Lâm Khả Tâm mệt với tức giận không thôi ..
"Lâm Tiểu Thư , cám ơn cô giúp đỡ." Người đàn ông thập phần khách khí nói "Đừng khách khí." Lâm Khả Tâm cũng lễ phép đáp lại ..
Ngay sau đó hai người trầm mặc một hồi ... Lâm Khả Tâm bỗng phản ứng một việc: " Đúng rồi , anh thế nào biết tôi họ Lâm?"
Từ lúc ban đầu cô đã muốn hỏi nhưng vì lúc ấy cố gắng giúp đỡ không có thời gian phù hợp để hỏi thôi
Nghe được Lâm Khả Tâm hỏi , người đàn ông vội vàng đứng thẳng: " Đúng rồi , cô không nhắc tôi cũng quên giới thiệu. . . . . .Xin chào , Lâm Tiểu Thư , tôi là trợ lý của Tổng Tài , cô có thể gọi tôi là Đại Vĩ , chuyện của cô và Tổng Tài tôi đã biết , nếu cô thích tôi cũng có thể gọi cô là Tổng Tài Phu Nhân."
"Không , không cần , gọi tôi là Lâm Tiểu Thư được rồi , tôi đâu có già lắm đâu." Lâm Khả Tâm khua tay, lắc đầu quầy quậy.
Bất quá lý do Lâm Khả Tâm cự tuyệt gọi là Tổng Tài Phu Nhân không phải vì sợ cô già mà vì cô không thừa nhận mình là vợ của Tư Đồ Viêm..Cho dù Tư Đồ Viêm là Tổng Tài cũng không hiếm lạ , nhưng về phương diện khác , cô không khỏi kinh ngạc.
Dù anh là Tổng Tài , cùng nhìn sự khí chất của anh cũng đoán được anh không phải dạng người hạng thường, thế nhưng có ai biết được thư ký của anh là đàn ông?
Lâm Khả Tâm đảo mắt qua đảo mắt lại .. chẳng lẽ cô đoán đúng rồi? Tư Đồ Viêm kết hôn cùng cô là vì muốn giấu mọi người anh căn bản thích đàn ông?
Bất quá Đại Vĩ không có phát hiện ra sự bất thường của Lâm Khả Tâm , nên anh lo lắng nói :" Đúng rồi Lâm Tiểu THư , Tổng Tài không làm khó dễ cô chứ?"
Đối với câu hỏi quan tâm của Đại Vĩ , trong lòng Lâm Khả Tâm âm thầm hò hét : "Thế nào lại không? Hơn nữa rất nhiều là khác. . . . . ."
Phải biết rằng đã ký hợp đồng , cô còn một bụng muốn trút giận , vừa vặn Đại Vĩ hỏi cô , cô hận không thể đem bụng tức nói toẹt ra ..
"Tôi nói cho anh hay , Tổng Tài nhà các anh , anh. . . . . ."
Lâm Khả Tâm vừa nói một nữa chợt nghe Tư Đồ Viêm mở miệng: " Nước , cho tôi nước."
Nghe được Tư Đồ Viêm nói , tuy rằng không cam lòng nhưng cũng chỉ có thể dừng lại xoay người đi lấy nước cho anh ..
Lúc Lâm Khả Tâm lấy bước , thì giọng nói của Đại Vĩ từ phòng khách truyền đến
——"Lâm Tiểu Thư , tôi về trước , Tổng Tài phiền cô chăm sóc."
"Ai ai , thế nào lại đi? Kia, Tổng Tài \' nhà các người\' nên thế nào. . . . . ."
Lâm Khả Tâm định gọi Đại Vĩ thì đã nghe tiếng đóng cửa , không còn biện pháp nào đành dựa vào chính mình ..
Nhưng may mắn cho Lâm Khả Tâm là , bộ dạng vừa rồi của Tư Đồ Viêm đã bất
tỉnh nhân sự nên phỏng chừng đêm nay anh sẽ ngủ say li bì , căn bản không có tinh thần gây sức ép cho cô , nên không cần phát sầu nữa~ Chẳng qua là , Lâm Khả Tâm vui vẻ quá sớm.
Đợi khi Lâm Khả Tâm quay trở lại phòng thì cảnh tượng trước mắt làm cô hoá đá tại chỗ —— Tư Đồ Viêm đã tỉnh lại , mở to mắt lạnh lùng nhìn chằm chằm vào cô
Trời ạ , anh không phải bất tỉnh nhân sự rồi sao? Bây giờ tự nhiên lại tỉnh? "Anh , anh không phải uống rượu sao?"
Tư Đồ Viêm mặt không chút thay đổi , thản nhiên trả lời: "Tôi nói tôi uống rượu khi nào?"
Anh chính là thân thể có chút không thể khống chế , nhưng đầu óc rất tỉnh táo. Nghe được Tư Đồ Viêm nói vậy , trong lòng Lâm Khả Tâm bỗng cảm thấy không ổn.
Tư Đồ Viêm không say rượu? Kia chẳng phải những gì cô và Đại Vĩ nói chuyện anh đều nghe được sao? Xong rồi xong rồi , với tính cách nhỏ mọn như anh thì không biết anh sẽ làm gì để trả thù cô ...
Lâm Khả Tâm ngu ngơ đứng tại chỗ , trên mặt biểu tình có chút thay đổi nhưng không có biểu hiện sự thống khổ , mà Tư Đồ Viêm nheo mắt , nhìn chằm chằm vào cô
Người phụ nữ này quả nhiên là hồ ly tinh , dám thừa dịp anh say rượu rồi cấu kết làm bậy với Đại Vĩ ...Nếu cô không phải lẳng lơ như vậy thì anh sẽ hảo hảo thoả mãn cô ..
Nghĩ vậy , Tư Đồ Viêm mở miệng nói: " Còn đứng sửng sờ ra đó làm gì? Cô không phải muốn tôi khát nước ૮ɦếƭ chứ?" Anh không vui nhíu mày , ngữ khí kia cực kì giống mấy lão gia quý tộc trong xã hội phong kiến.
"A , đây nước của anh." Lâm Khả Tâm ngoan ngoãn tiến lên đưa cho anh ly nước nhưng trong lòng cô không hề giống biểu hiện bên ngoài , trong lòng cô 「mong ước 」 rằng Tư Đồ Viêm sẽ uống nước và bị sặc ૮ɦếƭ mới tốt .
Thấy anh tiếp nhận ly nươớc , Lâm Khả Tâm vốn định liền như vậy rời đi nhưng lại bị anh giữ chặt: " Làm gì mà nôn nóng vậy? Hay là cô bỏ gì vào ly nước của tôi rồi?"
Nghe được lời nói của anh , cô quay người liếc một cái , tuy rằng cũng muốn làm vậy nhưng cũng không đến nổi ngu ngốc ..
Nhà của anh nhiều camera , nếu cô bỏ độc thì sẽ không thể trốn tội khỏi Tư Đồ
Viêm
"Làm ơn , Tư Đồ Viêm anh không phải có chứng vọng tưởng bị hại đi? Cho dù anh có thì tôi cũng hiểu đến luật lệ phạm pháp , vì anh mà tôi phải bỏ mạng sao?" Lâm Khả Tâm nói xong liền tính toán rời đi nhưng cổ tay bị anh giữ lại , chưa đi được vài bước đã bị anh túm trở về.
" Tư Đồ Viêm , anh muốn làm gì? Tôi không phải đưa anh nước rồi sao? Cớ gì anh không để tôi đi?" Lâm Khả Tâm không vui hô to
"Không có gì , chẳng qua muốn cô thử ly nước này trước thì tôi mới yên tâm nó khhông đó độc". Tuy rằng anh biết cô không có gan to làm điều đó nhưng làm vậy vì anh có mục đích riêng .
Mà Lâm Khả Tâm kinh ngạc không thôi , cô tiếp nhận ly nước trong tay anh: "
Được , tôi uống cho anh xem". Cô nói xong liền uống một ngụm nước ..
Nhưng cô còn chưa nuốt xong thì Tư Đồ Viêm liền nắm cổ tay đem cô túm vào trong lòng.
"A. . . . . ." Lâm Khả Tâm không tin trừng to mắt , tên tiểu nhân Tư Đồ Viêm này cư nhiên lại trộm ôm cô ~
Ly nước rơi trên mặt đất nhưng anh không cố hơn , dùng lưỡi mở môi của Lâm Khả Tâm ra , vì thế nước trong miệng của cô liền chảy vào miệng của anh , sau một lúc , anh buông lỏng đôi môi của cô ra - "Này quả nhiên không có vấn đề , và rất ngọt nha".
Tư Đồ Viêm vừa nói vừa nở nụ cười xấu xa nhìn Lâm Khả Tâm , thuận tiện liếm môi mình một chút , động tác liên tục lưu loát làm cho Lâm Khả Tâm trong nháy mắt mặt đỏ bừng , tuy rằng biết anh đùa giỡn nhưng cô vẫn không thể không thừa nhận nụ cười xấu xa và khuôn mặt trương suất rất có mị lực ~
Ý thực được tính mê trai nổi dậy , Lâm Khả Tâm có chút thẹn thùng muốn xoay người nhưng anh lại một phen nắm trụ làm cô cúi thân mình .
"Đừng đi , tôi uống còn chưa đủ." Tư Đồ Viêm nói xong liền hôn lên đôi môi mềm mại của Lâm Khả Tâm , anh hờ hợt ôn nhu đùa giỡn đuổi bắt.
"A..."
Lâm Khả Tâm vươn tay định đẩy anh ra nhưng lực của anh so với cô còn mạnh hơn nên dù có đẩy nửa ngày cũng không thành công , không chỉ thế mà sự phản kháng của cô làm cho anh không vui , vì trừng phạt cô nên anh cắm một ngụm lên môi của cô ..
"Đau quá ——" Lâm Khả Tâm có cảm giác máu chảy ra , hương vị máu tươi càng kích thích Tư Đồ Viêm , nên anh hôn càng lúc càng cuồng nhiệt , mãnh liệt , làm cho cô sắp thở không xong ..
Không biết qua bao lâu anh mới buông đôi môi của Lâm Khả Tâm ra , mà Lâm Khả Tâm thì không ngừng thở dốc , nghĩ vừa rồi anh hôn làm cô sắp ngạt thở ૮ɦếƭ ..
" Tư Đồ Viêm , anh rất đê tiện" Đợi cho đến khi Lâm Khả Tâm tỉnh lại điều đầu tiên là mắng anh
"Tôi đê tiện? Vậy còn cô? Không tuân thủ theo bản hợp đồng thì sao?"
"Tôi thế nào lại không tuân theo?" Lâm Khả Tâm khó hiểu vì sự chỉ trích của Tư Đồ Viêm
"Nói vậy chắc cô đã xem qua bản hợp đồng? Trong hợp đồng có ghi cô không được phép nói chuyện của chúng ta cho người ngoài nghe , lại càng không được cấu kết cùng người đàn ông khác , chẳng lẽ cô quên rồi?" Tư Đồ Viêm nhìn Lâm Khả Tâm , con ngươi tàn nhẫn làm cho cô cảm thấy ớn lạnh
Nhưng Lâm Khả Tâm tự nhận chính mình không sợ bóng dáng ác tà nên trong lòng có cổ dũng khí lan ra: " Tư Đồ Viêm , anh không cần nói xấu tôi , tôi nhớ tôi cũng không có qui phạm hai điều đó."
"A, thật không?" Tư Đồ Viêm nheo con mắt lại nhìn Lâm Khả Tâm
"Cô tưởng tôi không biết sao? Nếu như vừa rồi tôi không kêu cô đi lấy nước , phỏng chừng cô đã nói chuyện hợp đồng cho Đại Vĩ nghe?"
Bị Tư Đồ Viêm nói trúng tim đen , nhất thời Lâm Khả Tâm á khẩu , vốn cô nghĩ anh thật muốn uống nước , nào ngờ anh nhắc nhở chính cô đừng đi nói lung tung