Ác Ma Tổng Giám Đốc, Anh Hổn Đản - Chương 05

Tác giả: Xà Thôn Kình

Đúng vậy , tất cả những thứ này đều là kế hoạch mà Tư Đồ Viêm đã sớm định ra , từ lúc quyết định có thể coi là kế với Lâm Khả Tâm anh liền đem những điều khoản trong hợp đồng chỉnh lại cho tốt , và in ra.
Cùng lúc đó , anh còn xem lại đoạn ghi hình tối hôm qua , đoạn phim có 1 bản chính và 5 bản phụ nên dù cho Lâm Khả Tâm có xoá đi thì anh vẫn còn cái uy Hi*p cô.
Sau đó anh gặp Lâm Khả Tâm tỉnh lại , liền chủ động kêu cô dùng điểm tâm , vì
để cho cô không hoài nghi anh có âm mưu nên giả vờ tỏ vẻ thân thiết ....
Mà trước khi ăn điểm tâm thì anh đã sớm đem bánh mì để ở phòng khách , đợi cho đến khi Lâm Khả Tâm hoàn toàn không đề phòng nữa anh mới ra ngoài phòng khách lấy bánh mì , thuận tiện đặt bình hoa ở ngay con đường duy nhất thông vào nhà bếp , mà lúc đi vào chưa có đặt nên khi cô đi ra mới không để ý mà làm bể bình hoa.
Hơn nữa , Tư Đồ Viêm là người bôn ba trên thương trường đã nhiều năm , anh như thế nào lại không chuẩn bị kĩ lưỡng liền đánh? Cho nên dù Lâm Khả Tâm không có làm bể bình hoa thì anh cũng sẽ có biện pháp khác khiến cô ký vào hợp đồng
Cuộc sống này người ta nói 「Thắng làm vua , thua làm giặc 」 , nếu so sánh anh và Lâm Khả Tâm thì chắc chắn cô phải là người đầu tiên giơ cờ đầu hàng .
"Được , tôi ký." Lâm Khả Tâm cắn chặt môi , liền lấy 乃út trên tay của Tư Đồ Viêm
, sau đó oán hận ký vào bảng hợp đồng ba chữ to 「Lâm Khả Tâm 」
Thấy thái độ 乃út như bay của Lâm Khả Tâm , Tư Đồ Viêm bỗng mở miệng giễu cợt "Thế nào? Không cần xem nội dung bản hợp đồng chút sao?Cô không sợ tôi đặt bẫy trong đó à?"
Nghe được anh nói vậy , Lâm Khả Tâm nhịn không được trở mình xem thường anh một cái :" Mặc kệ có bẫy hay không , tôi đã không có quyền lợi gì rồi , không phải sao?"
"Cô nói đấy!" Tư Đồ Viêm lộ ra nụ cười đắc ý
Tuy rằng nụ cười của anh rất đẹp nhưng Lâm Khả Tâm rất muốn cho anh một quả đấm để biến anh thành con gấu trúc , nhưng dù sao 「ước mơ chỉ là mơ ước
」 cô cũng thừa hiểu khả năng của cô là không thể .
"Xong" Lâm Khả Tâm nói xong , lền đưa hợp đồnng cho Tư Đồ Viêm , sau đó anh cũng ký tên vào và đưa một bản lại cho cô .
"Hiện tại hợp đồng trong tay cô có cùng bản nội dung giống bản trong tay tôi , bây giờ tôi phải đi làm , vừa vặn cô có thể đi xung quanh nhìn một chút" Tư Đồ
Viêm nói xong liền hướng ra cửa , nhưng khi lướt qua người của Lâm Khả Tâm anh còn không quên bổ sung một câu: "Còn nữa , cô ở nhà nhớ tìm tòi học hỏi một chút để biết được thế nào là một người vợ có đủ tư cách , có nhiều phương diện, 「kỹ xảo 」 của cô thật không tốt."
Nghe ngữ khí của Tư Đồ Viêm giễu cợt , Lâm Khả Tâm nắm chặt tay , tuy rằng cô chỉ là người phụ nữ yếu đuối nhưng cô sẽ không để anh khi dễ cô như vậy , mắt thấy anh đi tới cửa , cô nhịn không được hô ra :"Tư Đồ Viêm , chờ một chút"
Lâm Khả Tâm nhớ rõ cô nhìn thấy tên anh trên hợp đồng là ba chữ Tư Đồ Viêm . Nghe Lâm Khả Tâm gọi tên mình , Tư Đồ Viêm dừng cước bộ: " Thế nào?Sẽ không phải hối hận chứ?" Tuy rằng miệng thì nói chuyện nhưng anh không hề nhìn cô .
Lâm Khả Tâm nắm chặt tay , quật cường nói: "Anh yên tâm đi Tư Đồ Viêm , nếu tôi đã ký rồi thì tôi sẽ không hối hận"
"A, vậy cô gọi tôi lại làm gì?"
"Tôi chỉ là có chút vấn đề nho nhỏ không hiểu thôi , người đàn ông như anh thiếu gì phụ nữ xung quanh , chỉ cần 乃úng tay là đàn bà vây đến không ít , vậy cớ gì muốn tôi làm vợ anh? Dù sao thân phận người vợ này cũng không phải đùa giỡn "
Lâm Khả Tâm không nhúc nhích nhìn chằm chằm Tư Đồ Viêm , cô đợi đáp án của anh , nhưng anh chỉ thản nhiên nói:"Cái này cô không cần quan tâm." nói xong định sẽ rời đi ..
Gặp anh không trả lời câu hỏi của mình , Lâm Khả Tâm học theo ngữ khí trào phúng của anh: "Chẳng lẽ vì anh không “được”? Mà lại không muốn người ta xem thường nên tìm một người vợ để dấu bí mật sao?"
Lâm Khả Tâm khiêu khích làm cho anh lần nữa dừng cước bộ , bất quá cho dù cô ngẩng đầu khiêu khích thì người thắng cuộc cuối cùng vẫn là anh: "trải qua chuyện tối hôm qua tôi nghĩ cô là người hiểu rõ nhất , không phải sao nhỉ?!"
Tuy rằng ngữ khí của anh thản nhiên nhưng Lâm Khả Tâm lại coi đó như cái núi lớn đè lên đầu cô , làm cho chính mình chột dạ , thậm chí hận không thể cắn đứt lưỡi của mình.
Đáng ૮ɦếƭ , cô rãnh rỗi hay sao mà đi khiêu khích tên quyền uy như anh? Này căn bản không phải cô tự chuốc khổ vào thân sao?
Lâm Khả Tâm vốn tưởng mọi việc đã xong , bởi vì cô không hiểu rõ Tư Đồ Viêm là người thế nào , anh luôn luôn có nguyên tắc “Bạn một , anh ba” , nếu như làm cho anh tổn hại thì người đó sẽ không còn nơi nào trở về .
Chỉ thấy Tư Đồ Viêm quay đầu , nở nụ cười trêu tức: "A , đúng rồi nếu cô không nhớ chuyện hôm qua cũng không sao , tối nay tôi sẽ dạy cô một chút kiến thức để cô biết rốt cuộc năng lực của tôi là thế nào ha~"
Nói xong , anh không quay đầu liền ly khai biệt thự , mà Lâm Khả Tâm không chịu thua nên mặt ửng đỏ ..
"rầm" cửa biệt thự đóng lại , hợp đồng trên tay của Lâm Khả Tâm rớt xuống như bông tuyết , mà cô cũng thẩn thờ ngồi bệt trên đất .
Nhớ tới chuyện vừa rồi , hai chân của cô như nhũn ra , Ông trời ạ , cô tột cùng đã làm sai chuyện gì rồi? Sao ông trời cứ trêu đùa số phận của cô? Rõ ràng hôm qua cô vừa tỏ tình với Cố Ca Ca , hôm nay lại trở thành vợ người khác?!
Bởi vì những chuyện này đối với Lâm Khả Tâm là đả kích quá lớn , nên dần dần nước mắt lại chảy xuống.
Lâm Khả Tâm vươn tay sờ khuôn mặt của mình , sau đó mới phát hiện không biết từ lúc nào thì mặt cô đã đẫm nước mắt , thật ra từ lúc ký hạ ba chữ 「 Lâm Khả Tâm 」 vào bản hợp đồng thì nước mắt đã tụ lại , việc cô ký tên vào bản hợp đồng thì có khác gì cô bán đi chính tự do và hạnh phúc của bản thân mình !
Bởi vì gia đình của cô không hạnh phúc , thiếu sự ấm áp nên từ nhỏ Lâm Khả Tâm chỉ còn trông vào cuộc sống sau hôn nhân ,chính là cô mơ mộng quá nhiều ,
không nghĩ tới người đàn ông mà trở thành chồng cô lại là người sẽ không ôn nhu chăm sóc cô như những đôi vợ chồng khác mà ngược lại anh còn như ác ma , ma vương !
Sự thật tàn khốc như cái roi đánh tan giấc mộng đẹp của Lâm Khả Tâm , đánh cho tới cô mang đầy thương tích , tuy rằng muốn khóc một trận to nhưng Lâm Khả Tâm quật cường không cho phép mình làm vậy trước mặt Tư Đồ Viêm.
Nếu cô đã đem sự tự do của mình giao cho tên ác ma này , thì chắc chắn sẽ không
đem tôn nghiêm của mình bại dưới tay anh !
Cho nên sau khi Tư Đồ Viêm rời đi , Lâm Khả Tâm mới ngồi khóc một trận , khoảng 10phút sau , cô cũng tập làm quen , chấp nhận sự thật.
Thời thơ ấu đã trải qua những thứ không mấy tốt đẹp nên Lâm Khả Tâm đã sớm học tính lạc quan kiên cường , tuy rằng cô sẽ không thể cự tuyệt những bi kịch sắp tới nhưng cô có thể lựa chọn nở nụ cười và đối mặt với nó , lúc này , Lâm Khả Tâm bắt đầu nghĩ về một khía cạnh của mối quan hệ này tốt hơn ..
Mặc dù trong lòng Lâm Khả Tâm thập phần hiểu được nếu làm vợ của một ác ma thì cuộc sống sau này của cô chắc sẽ không mấy mà dễ dàng , nhưng để cách nhanh nhất để trả 600 vạn thì chỉ cũng có một đường lựa chọn .
Cô tự khuyên nhủ chính mình dù sao 600 vạn cũng không phải số tiền nhỏ , nếu dựa vào bản thân cô thì chắc cả mấy kiếp sau cô đều không trả được , mà nếu đã vậy thì làm sao cô có thể cho mẹ cô một cuộc sống hạnh phúc? Cô cũng không thể để cho mẹ cô cùng cô trả nợ cả đời được !
Cho nên , dùng một năm đau khổ để đổi lấy cuộc sống sau này không phải lo toan nhiều thì cũng tạm chấp nhận đi , trải qua những suy nghĩ đó , rốt cuộc Lâm Khả Tâm cũng dịu xuống không còn khó chịu như lúc nãy.
Dù sao cũng chỉ là 1 năm , thời gian sẽ trôi qua nhanh thôi , cô tin chỉ cần mình nhịn một chút thì sẽ vượt qua được 1 năm này .
Nghĩ đến đây , Lâm Khả Tâm hít sâu , trấn an lại bản thân , nhặt hợp đồng dưới
đất lên sau đó ngồi lên sofa .
"Cái gì?" Vừa rồi vì bực bội nên Lâm Khả Tâm không để ý đến nội dung trong
hợp đồng , bây giờ cô mới để ý những nội dung trong đây rất khắc nghiệt.
Cái gì mà nói " Mặc kệ người chồng có yêu cầu gì thì người vợ đều phải nghe theo?"
Chẳng lẽ tên ác ma kia kêu cô đi ૮ɦếƭ thì cô cũng phải mua một khúc vải ba thước để treo cổ tự tử?! Có phải đến lúc đó khóc lóc thảm thiết rồi nói một câu "Tạ Ơn chủ long ân" thì mới vừa lòng anh?
Rồi còn cái gì mà "Người chồng vô điều kiện có thể đem phụ nữ trở về nhưng người vợ thì không được quyền cấu kết với người đàn ông khác?"
Này quả thực chính là chỉ cần châu quan phóng hoả , thì dân chúng không được đốt đèn thôi !
Có phải lúc anh dẫn người phụ nữ khác về thì cô sẽ phải hầu hạ hai người bên giường ? Sau đó còn thỉnh thoảng lấy khăn lau mồ hôi cho họ? Như vậy anh mới vừa lòng sao?
Rồi thêm gì mà " Này hợp đồng chỉ có đương sự biết , người vợ không thể lộ ra nội dung của bản hợp đồng với bất kì ai"!!!
Làm ơn , Tư Đồ Viêm anh bị bệnh tự kỷ sao? Anh tưởng cô thật lòng mong muốn gả cho anh?
Nói thật , dù anh làm cho cô đường hoàng , cô còn ngại không đủ thể diện .
"Nếu không được sự đồng ý của người chồng thì người vợ cũng không được tuỳ tiện trở về nhà của mình và lộ ra cuộc sống sau hôn nhân với người quen."
Thì phải nói , chẳng những cô biến mất một năm không tung tích gì còn không thể nói ra nguyên nhân cho bất kì ai , như vậy mẹ cô sẽ lo ૮ɦếƭ sao?
Nhưng điều đáng giận nhất chính là " Nếu trong một năm người vợ có thai thì hợp đồng sẽ kéo dài cho đến khi đứa bé được sinh ra , sau đó liền giải trừ , quyền
nuôi đứa bé thuộc về người chồng , bên vợ không có quyền đòi đứa nhỏ , vả lại người chồng không cần trả tiền phí bồi thường cho người vợ. "
Này không có đạo lý gì , đứa bé do chính mình mang trong bụng 9 tháng 10 ngày , sinh ra liền ly khai , hơn nữa không có quyền đòi lại ? Thật quá tàn nhẫn đi , hơn nữa nếu Tư Đồ Viêm định sẽ nuôi đứa nhỏ như lời anh nói thì đứa nhỏ lớn lơn cũng sẽ y như anh .. đáng sợ ...
Lâm Khả Tâm càng xem càng thấy phần thua thiệt là cô , mà có lợi là anh , tuy rằng trong lòng muốn bội ước nhưng trên hợp đồng có ghi rõ -" Nếu như người vợ làm không đúng những điều khoản thì hợp đồng này trở thành phế thải , người vợ phải trả hết nợ cho Tư Đồ Viêm".
Làm ơn , những chuyện hợp đồng hôn nhân cô cũng có xem trong tiểu thuyết nhưng không có cái nào quá đáng như cái này cả , tức khắc trả hết nợ? Đây chính là buộc cô đi ςướק ngân hàng nha ..
Lâm Khả Tâm cảm thấy , muốn làm sơ hoàng thế nhân bức tử dương bạch lao , cô thậm chí hoài nghi kiếp trước có phải cô mắc nợ Tư Đồ Viêm cái gì không sao kiếp này anh lại bức ép cô vậy?
Xem tờ cuối cùng khi thấy ba chữ 「 Tư Đồ Viêm 」 làm cho Lâm Khả Tâm chói mắt , cô thở phì phì ném hợp đồng sang một bên không quan tâm nữa.
Xem xong hợp đồng , trong lòng Lâm Khả Tâm không khỏi nói : có lẽ Tư Đồ Viêm không muốn người vợ mình gì nhiều , chỉ cần cần cù thật thà , chịu mệt nhọc , rồi còn tuỳ lúc giúp anh giải quyết vấn đề sinh lý của người thay thế thôi.
Bất quá nếu đã đến nước này dù có giận cũng chẳng thể làm gì ngoài việc chấp nhận sự thật , dù sao ai làm cho chính mình không hay ho , cố tình đánh nát bình hoa quý giá kia. . . . . .
Cố không hơn cách khác , Lâm Khả Tâm đầu tiên là lo lắng đến mẹ cô , tuy rằng trong hợp đồng có ghi không cho cô về nhà nhưng cũng không có cấm cô gọi điện thoại, lúc này Lâm Khả Tâm lấy điện thoại ấn hạ số quen thuộc ..
Một chuỗi âm thanh " tit...tit..." , sau đó bên kia liền truyền đến giọng nói ôn nhu của người phụ nữ: " Alo , xin hỏi ai đấy?"
"Mẹ , là con. . . . . ."
Lâm Khả Tâm âm thanh có chút nghẹn ngào ...
"Là Khả Tâm sao? Yêu , con gái ngoan của mẹ , giọng nói con sao vậy? Con đang khóc sao?"
Mẹ của Lâm Khả Tâm là Lâm Xảo Như lo lắng hỏi ...
"Không có đâu mẹ , con chỉ bị cảm mạo thôi , mẹ nghe lầm rồi" Vì không muốn cho mẹ Lâm lo lắng nên Lâm Khả Tâm tìm đại cái cớ nói ra
"Cảm mạo? Vậy con phải chú ý đến sức khoẻ nhiều hơn nha." Ngừng một chút , mẹ Lâm lại ôn nhu hỏi han: " Đúng rồi Khả Tâm , con ở đại học còn thói quen ngốc nghếch không? Bạn bè trong ký túc xá có ức Hi*p con không?"
Từ nhỏ tính cách của Lâm Khả Tâm là vậy rồi luôn bị bạn bè ức Hi*p nhưng không dám nói gì , nên tới nay , người làm cho mẹ Lâm quan tâm nhất chính là Lâm Khả Tâm ...
Hơn nữa từ sau khi Lâm Khả Tâm vào đại học rất ít khi về nhà , bởi vì không thấy cô nên mẹ Lâm có thể đoán được ....
Bất quá cũng nhiều mệt dừng chân , nên mẹ Lâm cũng không biết sự thật hôm qua , như vậy Lâm Khả Tâm cũng sẽ không cần lo thêm gì: " Không , không có , mọi người đối xử với con tốt lắm."
Thật ra Lâm Khả Tâm cũng không gặp bạn bè , nói chuyện không có huống chi
đến bắt nạt cô? Nếu như có thì cũng là Tư Đồ Viêm mà thôi.
Nghĩ đến bởi vì anh mà một năm cô sẽ không được về nhà , Lâm Khả Tâm liền nói : Mẹ , bởi vì con tham gia rất nhiều xã đoàn nên bận rộn , tbình thường con sẽ đi học , đi chơi . . . . . .cho nên con nghĩ trong một năm con sẽ không hay thường xuyên về thăm mẹ được , mẹ phải tự bảo trọng nha. "
「Bảo trọng 」 , hai chữ nói ra cũng là lúc Lâm Khả Tâm nước mắt rơi xuống ..
"Được , mẹ sẽ tự bảo trọng , con gái ngoan , con cũng phải chú ý đến sức khoẻ của mình nha , có rảnh thì mẹ sẽ đến thăm con."
Không nghĩ tới mẹ Lâm cư nhiên sẽ định đến thăm cô nên Lâm Khả Tâm liền cự tuyệt " Mẹ , mẹ không cần đến thăm con , khi nào con rảnh con sẽ tự về thăm mẹ
, cứ quyết định vậy nha."
Sợ mẹ Lâm nói thêm gì nên vừa nói xong Lâm Khả Tâm liền cúp điện thoại
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc