Hứa Nhã Lệ nhịn không được run một chút, rõ ràng là con trai của bà, bà lại nhịn không được sợ hãi, nếu không phải có việc, bà thật sự không muốn đến tìm anh.
Hạ Duy Y trong mắt vui vẻ, xoay người liền nhào vào trong lòng Tư Minh Dạ, trên người anh cọ cọ, ủy khuất cáo trạng,“Dạ, người phụ nữ xấu xa kia bắt nạt người ta !”
Tư Minh Dạ đưa tay ôm cô, tầm mắt lạnh như băng nhìn về phía Hứa Nhã Lệ, Hứa Nhã Lệ run lên, kiên trì nói,“Mặc kệ như thế nào, mày hôm nay nhất định phải đến bệnh viện gặp Tiểu Nhu !” Tần Lôi đã sinh lòng bất mãn, nếu anh vẫn không xuất hiện ở bệnh viện, vậy hôn sự chỉ sợ có thể thất bại, đến lúc đó tập đoàn Kiền Vũ cũng chỉ có thể kết thúc theo thôi.
Tư Minh Dạ nhẹ vuốt sợi tóc mềm mại của Hạ Duy Y, hai mắt lại âm lãnh nhìn Hứa Nhã Lệ, lạnh giọng hỏi,“Bà lại làm cái gì ?”
Lục Vân thật sự nhìn không được, có chút oán giận mở miệng nói,“Tổng tài, tôi có thể làm chứng, mẹ anh cũng không có bắt nạt cô gái này, là cô gái này cố ý gạt chân bà.”
Bùi Diệc nhíu mày, cảnh cáo nhìn cậu một cái,“Lục Vân !” Nếu không phải biết cậu cùng nhà Vũ Văn có chút quan hệ, anh mới lười mở miệng.
Lục Vân ngậm miệng, nhưng trong mắt cũng là rõ ràng trách cứ, cậu không nghĩ tới Tư Minh Dạ cư nhiên là người đúng sai chẳng phân biệt như thế, vì một cô gái cư nhiên đối mẹ mình như vậy!
Hứa Nhã Lệ vẻ mặt đau lòng, lại gượng cười vui khuyên Lục Vân,“Cậu trai này, cậu là người tốt, không cần vì tôi mà đánh mất công việc của mình.”
Bùi Diệc nhíu mày, cười lạnh một tiếng, nhàn nhàn mở miệng,“Không ngờ lại trở nên thông minh !” Đáng tiếc, bà cho là một mình Lục Vân có thể làm khó dễ lão đại sao ?
Hạ Duy Y ôm Tư Minh Dạ trong lòng liền cao hứng, ở trên người anh cọ tới cọ lui, nghe Bùi Diệc nói, bĩu môi,“Mới không phải bà ta trở nên thông minh, bà ta là học theo tôi !”
“Phốc… Ha ha…” Không nói cậu cũng đã quên, tình huống như vậy quả thực với quán cà phê tình hình thật có chút giốn. Nhưng mà chị dâu nhỏ biết lợi dụng lực lượng quần chúng, Hứa Nhã Lệ này căn bản không có học toàn bộ, lôi kéo một người có ích lợi gì ? Ngược lại nghĩ nghĩ, cho dù là lôi kéo một đám người, với lão đại cũng sẽ không có tác dụng gì.
Lục Vân nhịn không được nhíu mày, cậu cũng không phải đứa ngốc, ngay cả Bùi Diệc cũng nhằm vào Hứa Nhã Lệ như thế, chắc có chuyện gì cậu không biết. Cậu không cho rằng Bùi Diệc đang nịnh nọt, tuy rằng cậu đối Tư Minh Dạ không biết nhưng Bùi Diệc, cậu có nghe cận nói qua, cho nên cậu rốt cục thông minh lựa chọn im lặng.
Tư Minh Dạ lạnh lùng giơ môi lên,“Muốn đám hỏi kỳ thật cũng rất đơn giản !”
Hứa Nhã Lệ cho là có hi vọng, trong lòng vui vẻ, vẻ mặt chờ đợi nhìn anh. Tư Minh Dạ châm chọc nói,“Bà làm gì hao phí nhiều sức lực đến thúc ép tôi như vậy ? Bà có thể cho cha tôi cưới Tần Nhu không phải là tốt lắm sao, tập đoàn Kiền Vũ cũng được cứu không phải sao ?”
“Khụ khụ…” Bùi Diệc không ngờ bị nước miếng của mình làm bị sặc, lão đại thật lợi hại !
Hứa Nhã Lệ biến sắc, há mồm liền mắng,“Mày đứa bất hiếu này, tao chịu nhiều đau khổ sinh ra mày, mày lại đối với tao như vậy ? Mặc kệ thế nào, mày hôm nay nhất định phải đến bệnh viện, bằng không tao khiến cho toàn bộ tập đoàn Tuyệt Thế mọi người đều biết tổng tài bọn họ là đứa con bất hiếu ngay cả cha mẹ cũng không nhận !”
Lục Vân nhìn bộ dáng bà giương nanh múa vuốt, vội vàng lui về phía sau từng bước, để tránh bị tai họa. Hạ Duy Y hừ một tiếng, nâng mặt Tư Minh Dạ lên, an ủi,“Dạ, anh yên tâm, không cần sợ bà ta, chỉ có ngu ngốc mới có thể tin lời người đàn bà chanh chua này nói !”
Lục Vân sắc mặt cứng đờ, này không phải nói rõ nói cậu là ngu ngốc sao ? Bùi Diệc nhìn cậu ta một cái, lại nhìn Hạ Duy Y trong mắt đều là giảo hoạt, buồn cười lắc lắc đầu, chắc là vừa rồi Lục Vân đối lão đại bất mãn làm cho chị dâu nhỏ khó chịu, hiện tại đang báo thù đây mà !
Tư Minh Dạ trong mắt cũng không khỏi lộ ra mỉm cười, đem tay nhỏ bé của cô kéo đến bên môi hôn, dịu dàng hỏi,“Sao không có nghỉ ngơi cho tốt ?”
Hạ Duy Y ủy khuất nhìn anh,“Người ta nhớ anh…”
Nhìn đôi môi cô bĩu ra, Tư Minh Dạ ánh mắt tối sầm lại. Hạ Duy Y rụt cổ, sợ hãi nhìn anh trong mắt bùng lên ngọn lửa. Cô… cô nói sai cái gì sao ?
Tư Minh Dạ vươn ngón cái nhẹ nhàng vuốt ve cánh môi của cô, tầm mắt vẫn chưa dời, thản nhiên dặn dò,“Bùi Diệc, tôi không muốn lại nhìn thấy tập đoàn Kiền Vũ nữa !” Anh khoan nhượng lâu như vậy, loại tình cảm sinh dục ân dưỡng cái gì cũng đã trả xong rồi, nếu hai người này trước sau không biết hối cải, vậy anh khiến cho bọn họ hoàn toàn hết hy vọng là được.
Nhìn Tư Minh Dạ ôm Hạ Duy Y phải đi, Hứa Nhã Lệ phục hồi tinh thần lại, vội vàng kêu lên,“Mày không thể làm như vậy, không thể đối tập đoàn Kiền Vũ như vậy !” Hứa Nhã Lệ sắc mặt tái nhợt, Kiền Vũ nếu biết vì bà mà tập đoàn Kiền Vũ mới gặp nạn, ông nhất định sẽ Gi*t bà !
Bùi Diệc sớm gọi điện thoại kêu bảo an, nhìn Hứa Nhã Lệ điên cuồng giãy dụa kêu la bị kéo đi. Lục Vân nhìn về phía Bùi Diệc, chát chát mở miệng,“Phó tổng tài…”
Bùi Diệc vỗ vai cậu, vẻ mặt từng trải thở dài,“Lục Vân, cậu còn rất tuổi trẻ, rất nhiều người, rất nhiều chuyện bề ngoài nhìn qua cũng không phải như vậy.”
Lục Vân nhìn bóng dáng anh rời đi, thụ giáo gật đầu, sau đó nhớ tới tổng tài hiện tại khẳng định là muốn đi tham gia tiệc rượu, cậu là thư ký cũng phải đi, vội vàng đi theo.
Tư Minh Dạ cùng Hạ Duy Y một xe, Bùi Diệc cùng Lục Vân một xe, lần này đi nhiều người như vậy thật sự là cho Vũ Văn Lạc đủ mặt mũi. Yến hội buổi tối là vì chúc mừng tập đoàn Tuyệt Thế cùng tập đoàn Vũ Văn kết hợp mạnh mẽ, thuận tiện thảo luận kế hoạch kế tiếp.
Tư Minh Dạ vừa lên xe liền kéo Hạ Duy Y vào lòng, Hạ Duy Y còn chưa phản ứng lại nụ hôn của anh đã ùn ùn kéo tới. Hạ Duy Y thật không dễ dàng tìm được khe hở có thể nói chuyện,“Dạ, anh rất vui sao ?” Hai mắt sương mù nhìn Tư Minh Dạ, cố gắng tập trung tinh thần nghiêm túc quan sát, hoàn toàn không chú ý tới quần áo trên người mình đã bị lột sạch.
Tư Minh Dạ dịu dàng ʍúŧ cánh môi của cô, ôn nhu nói,“Anh rất vui, bé cưng về sau phải nhớ luôn luôn nghĩ đến anh, biết không ?” Có người nhớ đến cảm giác thật sự rất hạnh phúc !
Không đợi cô mở miệng, Tư Minh Dạ ôm thắt lưng của cô, chuyển động thắt lưng một cái, Hạ Duy Y kinh hô một tiếng, phục hồi tinh thần lại,“Ngô… Đại sắc lang…” Cư nhiên thừa dịp cô không chú ý lại muốn ăn cô.
Bùi Diệc lười biếng tựa lưng vào ghế, miệng hát khẽ, một bộ dáng nhàn nhã, đột nhiên nhớ tới cái gì, lấy điện thoại ra, ấn một dãy số, vừa chuyển được liền nói,“Lão đại, muốn đi cửa hàng trang phục trước không ? Cần gọi điện thoại cho người trang điểm không ?” Cũng không thể để cho chị dâu nhỏ mặc áo sơ mi của lão đại đi tham gia tiệc rượu được, xem cậu khéo hiểu lòng người không !
Nhưng nghe từ điện thoại loáng thoáng truyền đến tiếng rên khẽ, Bùi Diệc không chờ bão táp tiến đến, dứt khoát quyết đoán cúp điện thoại, vẻ mặt thê thảm. Cậu xong rồi, cư nhiên có lòng tốt làm chuyện xấu, lão đại cũng thật là, chút ít thời gian như vậy cũng không bỏ qua.
Bệnh viện
Tần Nhu nằm trên giường nghỉ ngơi nhưng không có ngủ, trong lòng lo lắng. Hứa Nhã Lệ lâu như vậy cũng chưa có trở về, nói vậy Tư Minh Dạ vẫn là không chịu đến gặp cô.
Tiếp tục như vậy không được, cô không biết người đàn ông kia khi nào thì sẽ tìm đến, rõ ràng cô đối với hắn mà nói căn bản không quan trọng gì nhưng hắn không chịu buông tha cô. Hắn nói người phản bội hắn cần phải bị trừng phạt, nhưng cô không có phản bội hắn a ! Cô là bị oan ! Nhưng cô quả thật cùng người đàn ông khác đã xảy ra quan hệ, hắn bảo đó chính là phản bội, bất luận là nguyên nhân gì!
Cô thật sự rất hối hận vì đã chọc phải hắn nhưng hiện tại nói cái gì cũng không cần nữa. Cho dù hiện tại xem ra hắn dường như đã quên cô nhưng cô biết sớm hay muộn hắn sẽ bắt cô trở về, càng thêm tàn nhẫn tra tấn cô, trừng phạt cô vì tội chạy trốn. Cho nên mặc kệ như thế nào, cô nhất định phải làm cho Tư Minh Dạ yêu thương cô, nếu không cô nhất định sẽ bị điên, người đàn ông kia quả thực chính là tên biến thái !
“Két”
Một tiếng vang nhỏ, cửa phòng chậm rãi mở ra, Tần Nhu cả kinh,“Ai ?”
Một cô gái xinh đẹp hơi thở tràn ngập lạnh giá đi vào phòng bệnh, Tần Nhu thấy rõ tướng mạo người tới, suy tư một chút, trong đầu linh quang chợt lóe,“Là cô !”
*****
Xe dừng lại ngoài biệt thự, Tư Minh Dạ đã giúp Hạ Duy Y mặc quần áo. Nhìn cô bộ dáng mệt rã rời, thương xót sờ trán cô,“Bé cưng, mệt lắm không ?”
Nhìn anh bộ dáng có chút tự trách, Hạ Duy Y lắc đầu, mí mắt muốn sụp xuống, mơ mơ màng màng,“Em ngủ một giấc thì được rồi…”
Đem sợi tóc trên khuôn mặt nhỏ nhắn của cô nhẹ nhàng vén ra hai bên, Tư Minh Dạ hôn lên trán cô, dịu dàng nói,“Ngủ đi, anh vào một chút sẽ ra liền, sau đó dẫn em về nhà được không ?”
“Ân…” Nhìn cô đã muốn ngủ, Tư Minh Dạ trong mắt lộ vẻ yêu chiều. Đặt cô nằm lên ghế xong, lại hôn môi cô một cái mới mở cửa xe.
Nhìn hai người xuống xe phía sau, Tư Minh Dạ lạnh giọng dặn dò,“Bùi Diệc, cậu ở lại !”
“Được !” Bùi Diệc trả lời được một tiếng rõ ràng, đây đúng là thời cơ tốt lấy công chuộc tội a ! Lúc nãy nghe được thanh âm ái muội như vậy, lúc này lại thấy chỉ có một mình Tư Minh Dạ đi ra, nói vậy chị dâu nhỏ là mệt lắm rồi.
Lục Vân đi theo Tư Minh Dạ vào biệt thự, mà Bùi Diệc lại đứng ngoài xe canh chừng. Cũng có người thấy cậu liền đi lên chào hỏi nhưng cậu cũng chỉ là đáp trả vài câu, sống ૮ɦếƭ không chịu rời đi chiếc xe kia nửa bước. Đùa sao, đã phạm sai lầm một lần rồi, nếu lại để chị dâu nhỏ bị lạc mất, thế cậu không ૮ɦếƭ cũng phải bị lột da !
Trong biệt thự người đến người đi, tất cả đều là nhân vật nổi tiếng. Thấy Tư Minh Dạ xuất hiện, tất cả hai mắt đều tỏa sáng, vội vàng vẻ mặt lấy lòng đi qua chào hỏi, còn có không ít người cố ý dẫn theo con gái đến, chờ Tư Minh Dạ xuất hiện sẽ liền đến giới thiệu.
Bây giờ Tư Minh Dạ cùng Vũ Văn Lạc đều là nhân tài mới xuất hiện, người không lường được, bình thường gặp được một lần cũng khó khăn, nhất là Tư Minh Dạ lại rất ít lộ diện. Khó có được cơ hội như vậy, tự nhiên phải đem con gái trang điểm thật xinh đẹp đến, tùy tiện được kết thân cũng tốt a ! Tuy nói Vũ Văn Lạc đã kết hôn nhưng phu nhân Vũ Văn, nhị tiểu thư Kiều gia không phải mất tích sao ? Hơn nữa cho dù làm người tình mà có thể giúp đỡ công ty của mình, rất nhiều người cũng không ngại bán con gái, vì đây là nhà quyền thế !
Nhìn mình bị vây quanh một vòng người, hơi thở âm lãnh trên người Tư Minh Dạ càng thêm nồng đậm, cảm giác được anh không vui, trong một lúc đám người chíu chít đồng thời im miệng. Vũ Văn Lạc thấy Tư Minh Dạ, vội vàng đi tới,“Tư tổng…” Vũ Văn Lạc đối Tư Minh Dạ cũng là bội phục, có chút cảm giác hối hận vì đã gặp nhau quá trễ.
Nhưng lại không nghĩ rằng, Tư Minh Dạ thấy cậu, câu đầu tiên nói chính là,“Tập đoàn Tuyệt Thế cùng tập đoàn Vũ Văn hợp tác hủy bỏ !”
Kiều Tịch Nhan trong khoảng thời gian này vẫn rất hiền lành, lúc này cũng ngoan ngoãn đứng ở góc không chớp mắt. Thấy Tư Minh Dạ, trong mắt là không chút nào che giấu kinh ngạc, nhưng sau đó lại đem tầm mắt đặt trên người Vũ Văn Lạc. Tuy rằng người đàn ông kia vừa thấy chính là rồng trong muôn người, nhưng hơi thở âm lãnh trên người anh thật sự làm người ta không thoải mái, vẫn là Lạc tốt hơn !
Vũ Văn Lạc sau một lúc lâu không có phục hồi tinh thần lại, biệt thự vốn ồn ào đột nhiên yên tĩnh, không ai dám nhiều lời. Vũ Văn Lạc thật lâu sau mới nhíu mày, khó hiểu hỏi,“Vì sao ? Tư tổng hiện tại hủy bỏ, tổn thất của Tuyệt Thế so với tập đoàn Vũ Văn sẽ nhiều hơn !”
Lục Vân trong lòng “lộp bộp” một tiếng, trực giác là vì chuyện ảnh chụp kia, cậu không nghĩ tới Tư Minh Dạ sẽ trực tiếp hủy bỏ như vậy. Phải biết rằng tập đoàn Tuyệt Thế cùng tập đoàn Vũ Văn lần này hợp tác, Tuyệt Thế sao cũng sẽ kiếm được hơn trăm triệu, Tư Minh Dạ cư nhiên dứt khoát bỏ qua như vậy. Hơn nữa anh chủ động đưa ra lời hủy bỏ, không chỉ có hướng tập đoàn Vũ Văn bồi thường tiền hợp đồng, còn liên quan đến vấn đề danh dự Tuyệt Thế, thấy thế nào cũng là mất nhiều hơn được. Không nghĩ tới Tư Minh Dạ cư nhiên tùy hứng như vậy, tình nguyện hai bên cùng chịu thiệt cũng không muốn hợp tác cùng tập đoàn Vũ Văn, xem ra cô gái kia không đơn giản chỉ là người tình !
Tư Minh Dạ thản nhiên nói,“Tôi không thiếu tiền !” Dứt lời, giữa một bầu không khí yên tĩnh đi ra ngoài.
Vũ Văn Lạc mày nhíu chặt lại, hơn trăm triệu cứ như vậy không còn ? Tư Minh Dạ bộ dáng giống như một chút cũng không đau lòng, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì làm cho anh ta đột nhiên đưa ra quyết định như vậy ? Những người khác thở mạnh cũng không dám, ai cũng không nghĩ tới chuyện sẽ phát triển thành như vậy.
Lục Vân nhìn Tư Minh Dạ đi xa, vội vàng thấp giọng nói với Vũ Văn Lạc,“Anh Lạc, tổng tài chỉ sợ là đang giận Cận động vào người phụ nữ của anh ta !” Dứt lời, cước bộ vội vàng đuổi theo Tư Minh Dạ.
Vũ Văn Lạc nhíu mày, Cận ? Cận gần đây không phải trở nên rất theo khuôn phép cũ sao ? Hơn nữa chỉ là một người phụ nữ, đáng giá Tư Minh Dạ bỏ qua hợp đồng hợp tác hơn trăm triệu sao ?
Nghĩ lại, nếu nói hơn trăm triệu có thể đổi Bối Nhi về, anh nhất định sẽ đổi, dù sao hơn trăm triệu kia với anh mà nói, tuy rằng không ít nhưng có thể kiếm lại.
Nhưng vấn đề là hiện tại Cận tựa như không có ςướק đi người phụ nữ của Tư Minh Dạ mà ? Cận nói nó chưa bắt đầu đã thất tình, nếu cô gái làm cho nó thất tình là người phụ nữ của Tư Minh Dạ, như vậy, e là Cận chỉ có ý muốn theo đuổi cô gái kia mà thôi, chỉ là như vậy, cũng đáng Tư Minh Dạ thua lỗ hơn trăm triệu, còn có danh dự Tuyệt Thế ? Bởi vì muốn cho Cận một cảnh cáo ? Anh sao không biết Tư Minh Dạ cư nhiên là người không lý trí như vậy ?
Hạ Duy Y ngủ choáng váng, đưa tay sờ sờ chung quanh, như thế nào cũng không sờ tới Ⱡồ₦g иgự¢ ấm áp, bất mãn nhíu mày, hai mắt cố gắng mở ra một khe hở, mơ mơ màng màng mở cửa xe, đi ra bên ngoài.