Ngày 4 tháng 1 – Tương tácĐối với anh mà nói, phụ nữ chỉ như quần áo, không thể không có, nhưng cũng chẳng phải là duy nhất. Khi nào thích thì mặc lâu một chút, đến lúc không thích thì có thể bỏ đi. Chẳng có gì là không thể!
Hai người đang nói chuyện thì Trần Hàng đi đến: “Tổng giám đốc Lôi, tổng giám đốc Cổ, ao cạn nhà tôi hôm nay được hai vị “rồng tới nhà tôm” thật quý hóa quá!” Trần Hàng cười vang nói.
“Tổng giám đốc Trần, sao có thể nói như vậy được! Chúng tôi mới thật sự là vinh hạnh chứ!” Cổ Dương cười theo.
“Ha ha, hai vị yên tâm, nếu huynh đệ đã nể tình tôi như vậy, hôm nay tôi sẽ đảm nhiệm thật tốt! Nhất định sẽ để hai vị mỗi người dẫn về được một mỹ nữ! Ở đây đều là những tiểu thư con nhà danh giá đó!” Trần Hàng cười vô cùng đắc ý.
Cổ Dương liên tục gật đầu nói: “Tổng giám đốc Trần yên tâm. Tiệc giao lưu hàng năm này của ngài đã nổi danh xa gần rồi! Chúng tôi bởi vì nghe tiếng nên mới đến mà!”
“Ha ha ha!” Trần Hàng nghe xong, cười càng vui vẻ hơn. Ông cũng vô cùng tự hào về bữa tiệc gặp gỡ hàng năm của câu lạc bộ! Mọi người đều rất hưởng ứng, nói rằng ở đây vui chơi thực sự thoải mái! Ha ha, năm nay không nói tới hai trăm thiệp mời được gửi đi, nhưng có đến gần ba trăm người đã mua vé vào. Sáng sớm hôm nay câu lạc bộ đã chật ních người!
Sau một hồi tiếng vỗ tay và tiếng huýt sáo, các nhóm nam giới và phụ nữ ngồi ở hai bên bờ của hồ bơi đều yên lặng. Trần Hàng chỉ mặc mỗi quần bơi, đứng trên bục cao hình chữ T. Lãnh Tử Tình ngạc nhiên phát hiện người đàn ông phải đến xấp xỉ năm mươi này vậy mà lại có một dáng người thật tốt, trên cơ thể một chút mỡ thừa cũng không có! Ngay cả ở dưới ánh đèn sáng như vậy nhìn trông vẫn rất đẹp. Ông ta hướng về phía mọi người, giơ tay lên ra hiệu, bên dưới lại một tràng pháo tay nổ ra.
“Các vị nam thanh nữ tú, hôm nay là một ngày trọng đại đối với câu lạc bộ Thần Vũ của chúng tôi, bữa tiệc gặp gỡ này thuộc về các vị! Trần Hàng tôi hôm nay vô cùng vui vẻ! Tôi xin tuyên bố với các vị, chỉ cần là chi phí phát sinh ở câu lạc bộ trong ngày hôm nay, tất cả sẽ do câu lạc bộ phụ trách hết!”
“A––” Dưới đài sôi động náo nhiệt!
Trần Hàng vẫn tươi cười trước sau như một, có vẻ rất khiêm tốn lại vừa độ lượng. Ông nói tiếp: “Hôm nay đến đây có hai trăm chín mươi mốt chàng trai, còn mỹ nữ có hai trăm linh năm vị. Ha ha, sói nhiều mà thịt thì ít nha!”
Một câu nói đùa khiến cả phòng ồ lên. Nam giới đều ngầm hiểu ý mà cười gian xảo. “Ha ha, trên thẻ chúng tôi phát cho mọi người đều có in số, các vị có thể xem thẻ bài trong tay mình. Được rồi, không lãng phí thời gian của mọi người nữa! Tôi hy vọng các vị nam thanh nữ tú hôm nay có thể tìm được người trong lòng của mình. Trần Hàng có chuẩn bị cho tất cả mọi người ba trò chơi tương tác nhỏ. Mọi người cũng không nên bỏ qua nhé!”
“Được!” Tiếng vỗ tay như pháo nổ.
Bốn người Lãnh Tử Tình sớm đã thay xong đồ bơi, đang ngồi cùng với hơn hai trăm mỹ nữ. Lãnh Tử Tình nhìn tấm thẻ bài trong tay mình, là số 8. Ha ha, một số rất may mắn!
Chu Nhân dưới sự giúp đỡ của Quách Oánh Tuyết ruốt cuộc cũng tìm được một bộ bikini gợi cảm nhất. Màu da cam vô cùng chói mắt. Một sợi dây nhỏ nối với mảnh vải xem như là quần bơi của cô, chiếc ௱ôЛƓ tròn gần như hoàn toàn lộ ra ngoài, mà cô còn cố tình hếch cao lên, trông giống như một con công vậy.
Tát Bối Nhi liếc mắt nhìn cô vẻ xem thường, ưỡn thẳng bộ иgự¢ đầy đặn. Vòng ba của cô không khoe ra nhiều giống như Chu Nhân, nhưng đôi gò bồng đào bên dưới áo tắm không được bao phủ bao nhiêu, hơn phân nửa bộ иgự¢ đều tràn ra ngoài. Cô có thể cảm nhận được ánh mắt của đàn ông ở phía đối diện, phần lớn đều hướng về phía mình. Thỉnh thoảng sửa sang lại áo иgự¢ của mình một chút, còn cố ý vuốt ve, nhìn cực kỳ quyến rũ.
Lại nói đến Quách Oánh Tuyết, cặp đùi thon thả cùng chiếc bụng không một lớp mỡ thừa lộ ra bên ngoài. Đồ bơi của cô không hề hở hang chút nào, hôm nay trông cô đặc biệt trầm tĩnh…