365 Ngày Hôn Nhân - Chương 263

Tác giả: Guai Wu

Ngày 2 tháng 4: Phương diện kia của anh thế nào rồi
Lãnh Tử Tình ngồi trên giường ngơ ngẩn. Hắn lại có thể xuống bếp? Nhớ lại lúc nãy nhìn thấy hắn, dáng vẻ đeo tạp dề, trên đầu còn vương một cọng rau trông thật buồn cười, Lãnh Tử Tình lại có một loại xúc động muốn cười. Trời ạ! Cô làm sao thế này? Trong lòng là đau khổ hay là vui sướng đây! Trong tình huống mâu thuẫn này, cô lại còn có thể cười được?!
Khóe miệng không khỏi cong lên! Một bàn đầy đồ ăn kia, rất khó tưởng tượng hắn làm thế nào mà ra được như vậy! Có thể làm đồ ăn thành cái dạng đó, hắn vẫn là nhẫn nại không phải tầm thường!
Gần như là cùng một lúc lên mạng. Lãnh Tử Tình nhìn thấy Thiên đạo thù cần.
Lãnh Tử Tình: Hi.
Chủ động lên tiếng chào hỏi.
Thiên đạo thù cần: Đợi em cả một ngày, em đi đâu vậy?!
Lãnh Tử Tình sửng sốt, lập tức nhớ lại lời hẹn của bọn họ, liền có chút xấu hổ trả lời: Không phải anh làm việc buổi tối sao? Ban ngày cũng có thể lên mạng hả?
Thiên đạo thù cần: Vì chờ em, nên ban ngày không ngủ.
Lãnh Tử Tình trong lòng vô cùng áy náy, sao có thể như vậy?! Thiên đạo thù cần này sẽ không phải là đang đùa giỡn cô chứ?
Lãnh Tử Tình: Thiên đạo thù cần. Tôi phải trịnh trọng nói cho anh biết, tôi là phụ nữ đã có chồng! Xin anh tôn trọng tôi.
Đối phương trầm mặc thật lâu, sau đó viết: Không phải là em vì tránh né tôi, nên mới nói như vậy chứ?
Lãnh Tử Tình mỉm cười: Sao có thể? Lúc trước nói dối, là tôi không phải.
Thiên đạo thù cần: Anh ta… có tốt với em không?
Lãnh Tử Tình trong lòng chấn động, cũng từng có một người hỏi cô như vậy. Lòng dạ bay tới một đất nước xa xôi. Hoa Bá, bây giờ có khỏe không? Bây giờ anh đang làm gì? Vì sao không chủ động liên lạc với cô? Có phải là tổn thương quá sâu rồi không?!
Nhìn khung đối thoại kia, Lãnh Tử Tình liền hoảng hốt. Cô nên trả lời như thế nào đây? Mỗi buổi tối cùng Thiên đạo thù cần nói chuyện, dường như đã thành thói quen. Nhưng, nói những lời trong lòng với anh ta, lại vẫn có chút băn khoăn! Haiz! Có phải là không còn sức lực để đi tin tưởng ai nữa?
Lãnh Tử Tình: Sao lại hỏi như vậy?
Thiên đạo thù cần: Chỉ là muốn biết.
Lãnh Tử Tình: Rất tốt.
Thiên đạo thù cần: Ví dụ như…
Lãnh Tử Tình sửng sốt, rất kinh ngạc! Thiên đạo thù cần này đúng là nhiều chuyện! Ví dụ như? Trong đầu Lãnh Tử Tình liền lập tức tìm kiếm điểm tốt của Lôi Tuấn Vũ…
Lãnh Tử Tình: Ví dụ như, hôm nay anh ấy đích thân xuống bếp, vì tôi mà làm một bàn đồ ăn.
Thiên đạo thù cần: Vậy thì sao?!
Lãnh Tử Tình: Ha ha, anh ấy hoàn toàn không biết bếp núc, đồ ăn làm ra chỉ có thể dùng từ này để hình dung, vô cùng thê thảm!
Đối phương không lập tức đáp lời, thật lâu sau mới đáp lại: Nói như vậy, anh ta căn bản là không có thành ý?
Lãnh Tử Tình đánh giá rất khách quan: Không! Anh ấy có thể làm như vậy, đã là rất không dễ dàng rồi!
Thiên đạo thù cần: Vô sự hiến ân cần phi gian tức đạo!
Lãnh Tử Tình sửng sốt, ha ha, người đàn ông này thật sự rất ăn ý với cô. Cười viết: Chẳng lẽ, làm một bữa cơm cho bà xã, còn phải mang theo tính mục đích sao?
Lôi Tuấn Vũ nhìn hàng chữ màu nâu kia, hút một hơi thuốc thật sâu, nheo nheo mắt nhả khói. Những lời này chẳng phải là cô nói sao? Lúc này sao lại biện giải thay cho mình! Có điều, cô có thể nói ra điểm tốt của hắn, cũng thực không dễ dàng! Cô vẫn là thiện lương, nỗi áy náy trong đáy lòng bất giác càng sâu thêm. Nhớ lại tình cảnh ở Muôn Tía Nghìn Hồng kia, hắn sao lại u mê đầu óc?! Làm ra cái chuyện như vậy chứ?!
Thiên đạo thù cần: Xin lỗi.
Lãnh Tử Tình: Sao lại nói vậy?
Thiên đạo thù cần: Tôi thay chồng em nói xin lỗi với em!
Lãnh Tử Tình ngây người. Tâm tư của Thiên đạo thù cần thật tinh tế! Sao anh ta lại biết Lôi Tuấn Vũ có chuyện có lỗi với cô?
Lãnh Tử Tình: Nếu anh ấy biết săn sóc người khác như anh thì tốt rồi!
Lôi Tuấn Vũ nhìn thấy không khỏi một trận phùng mang trợn mắt! Cô lại còn nói người đàn ông khác biết săn sóc?! ૮ɦếƭ tiệt! Hắn thậm chí đã quên mất người đàn ông này chính là hóa thân của hắn!
Thiên đạo thù cần: Có phải anh ta đã làm ra chuyện có lỗi với em không?
Nín thở nhìn chằm chằm màn hình.
Lãnh Tử Tình cả người chấn động, anh ta… Trời ạ! Loại chuyện này sao có thể nói với một người ngoài chứ?! Cô kỳ thật rất muốn bày tỏ bí mật trong lòng mình, bí mật này đè nén đã quá lâu quá nhiều. Nhưng, lý trí nói với cô, không thể!
Lãnh Tử Tình: Sao có thể? Anh nghĩ quá nhiều rồi!
Thiên đạo thù cần: Bảo bối, nói dối mũi sẽ dài ra đấy!
Lãnh Tử Tình cả người nổi da gà, xoa xoa cánh tay, viết: Thiên đạo thù cần, chú ý cách dùng từ của anh.
Thiên đạo thù cần: Sao vậy? Sợ chồng em biết?
Lãnh Tử Tình: Chúng ta còn chưa thân thiết đến mức độ này thì phải? Hơn nữa, tôi không thích nghe những lời buồn nôn như vậy!
Thiên đạo thù cần: Chồng em sẽ không gọi em như vậy chứ? Khi hai người ℓàм тìин, anh ta đều gọi em như thế nào? Vợ yêu, hay là bé ngoan?!
Lãnh Tử Tình lập tức máu vọt lên đến đỉnh đầu! Cô sao có thể tán chuyện với một kẻ lưu manh lâu như vậy, lại còn nảy sinh lòng tin cậy?!
Không chút nghĩ ngợi, bấm vào biểu tượng của hắn, xóa khỏi danh sách bạn tốt, sau đó còn không quên xóa mình khỏi danh sách bạn tốt của anh ta!
Quả thực đúng là một tên khốn! Một cảm giác sỉ nhục vì bị đùa giỡn khiến cô không khỏi tức giận! Quên đi, là chính mình quá ngốc! Cho rằng tất cả độc giả đều là Hoa Bá sao? Đời này gặp được một Hoa Bá đã là chuyện may mắn lớn trong đời rồi! Không thể vì đã tìm được một tri kỷ, mà cho rằng khắp thiên hạ đều là sứ giả thái bình! Mới có công phu vài ngày, anh ta liền lộ ra dấu vết! Lại nói những lời xấu xa, cô có chút hối hận vì chính mình đã ngây ngốc giao lưu cùng anh ta lâu như vậy!
Trong danh sách bạn tốt tìm được một biểu tượng u ám, do dự một lát, gõ vào một hàng chữ: Hoa Bá, ở bên đó cuộc sống có tốt không?
Không không không, lập tức xóa đi, lại viết: Hoa Bá, nghe nói anh làm biên tập của một tạp chí? Không không, lại xóa đi. Lãnh Tử Tình cuối cùng vẫn không gửi đi, đóng lại khung đối thoại! Lúc này mình liên lạc với anh, là muốn làm gì đây? Bỏ rơi người ta vô trách nhiệm như vậy, có phải là có tội hay không?!
Đột nhiên, một chú chim cánh cụt chợt nhảy nhót loạn xạ, Lãnh Tử Tình bấm mở, nhìn thấy: Xin lỗi! Đùa quá trớn, em đừng có không để ý đến tôi!
Lãnh Tử Tình trừng mắt lườm nó một cái, không thèm để ý, liền tắt đi! Nghĩ thôi cũng biết là ai!
Chú chim cánh cụt kia lại nhảy lên lần nữa: Xin lỗi, cho tôi thêm một cơ hội, tôi thật sự sẽ không đùa như vậy nữa!
Thông báo yêu cầu kết bạn cũng không nhừng nhấp nháy.
Lãnh Tử Tình do dự một chút, lại lần nữa chấp nhận yêu cầu. Biểu tượng kia liền lập tức trở về danh sách bạn tốt.
Cô nghĩ, có lẽ thật sự là do chính mình quá nhạy cảm rồi! Đây chẳng qua chỉ là thế giới ảo trên mạng, hà tất phải chân thành như vậy?
Thiên đạo thù cần: Cảm ơn trời đất! Em rất có cá tính!
Lãnh Tử Tình: Đừng nói những lời như vậy nữa, nếu không, tôi vĩnh viễn sẽ không chấp nhận anh nữa!
Thiên đạo thù cần: Tuân lệnh!
Lãnh Tử Tình lắc lắc đầu, cảm thấy đối phương hình như rất khẩn trương đối với một người bạn tốt là cô. Bỗng nhiên nghĩ đến căn bệnh khó nói của anh ta, liền hỏi: Anh… phương diện kia thế nào rồi?
Lôi Tuấn Vũ thiếu chút bị sặc khói thuốc…
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc