Ngày 10 tháng 3: Trò chơi mới bắt đầu“Làm gì vậy? Cậu làm như vậy có thể tìm được cô ấy sao? Cô ấy rất nổi tiếng hả?” Lôi Tuấn Vũ một chút cũng không tin tưởng.
“Không phải cô ấy nổi tiếng, mà là chỉ cần cô ấy viết trên mạng, thì nhất định có thể tìm được cô ấy! Quan trọng là người viết sách này cũng quá nhiều, cái nào là cô ấy đây?” Cổ Dương xem xét từng cái một…
“Cậu làm thế này khác gì tìm kim đáy biển?!” Lôi Tuấn Vũ nhìn từng dãy kết quả tìm kiếm, hình như phải đến mấy trăm cái! Như thế này thì đến khi nào hắn mới tìm được?!
“Không thử thì sao biết được. Tôi tưởng cậu biết mã số QQ của cô ấy, cậu có biết là cảnh sát bắt tội phạm bỏ trốn thường là nhờ QQ mà tìm thấy đó! Ai ngờ cậu là cái loại người cổ đại lại còn không biết! Tôi nhớ cô ấy đã từng viết mấy quyển sách…” Cổ Dương cố gắng gõ đầu nhớ lại tên sách.
Lôi Tuấn Vũ chợt nghĩ ra, Hoa Bá vẫn gọi cô là “Tử Dạ”, thế là hắn vội đưa ra manh mối này.
“Tử Dạ? Được, chúng ta thử xem…” Cổ Dương liền nhập vào trang Baidu năm chữ “Tiểu thuyết gia Tử Dạ”.
Lập tức xuất hiện hàng dãy chữ màu đỏ. Cổ Dương tinh mắt nhìn thấy một hàng chữ vắn tắt có tiêu đề là “Tiểu thuyết gia Tử Dạ trang mạng Hồng Nhân”. Đúng rồi, bên trong còn nhắc đến “Chệch quỹ đạo”, anh vội vàng bấm mở…
“BINGO!” Cổ Dương hưng phấn kêu lên, “Tử Dạ, họa sỹ vẽ tranh biếm họa, tiểu thuyết gia trên mạng, thiết kế quảng cáo nghiệp dư, nhà bình luận trên mạng, đạo diễn video clip trực tuyến, biên tập tiểu thuyết… Trên mạng đã đăng hai mươi mấy tác phẩm. Tác phẩm “Bình minh”, miêu tả chuyện tình ngây thơ của nam nữ thiếu niên trong khuôn viên trường học; mức độ lớn nhất là “Chệch quỹ đạo”, miêu tả tình yêu văn phòng nơi công sở; “Người phụ nữ của Lãnh tổng tài”, dùng hình tượng một cô gái kiên cường, quả cảm, thông minh, lương thiện làm rung động hàng ngàn vạn độc giả… Hiện đã nhận chức chủ biên tập nhà xuất bản Hoa Bá. Tác phẩm đang sáng tác có tên là “365 ngày hợp đồng hôn nhân”…
“Chính là cô ấy! Tử Tình nổi tiếng như vậy, thực không tầm thường! Chủ biên nhà xuất bản Hoa Bá, chính là cô ấy rồi! Chà chà, Vũ, nha đầu kia đúng là cao nhân ẩn dật nha!” Cổ Dương vừa đọc vừa tấm tắc khen ngợi.
Lôi Tuấn Vũ quả thực là xem đến ngây người, sao hắn lại không biết Lãnh Tử Tình là nhân vật như vậy nhỉ. Viết sách trên mạng? Tác giả trên mạng?! Cái này cũng là công việc sao?! Cái gì mà chệch quỹ đạo, phụ nữ, đây đều là những thứ rối tinh rối mù gì vậy?!
Mẫn cảm nhìn chằm chằm cái tên “365 ngày hợp đồng hôn nhân”, đây là nói về bọn họ sao? Trong đầu hắn không khỏi đầy hắc tuyến! Chẳng lẽ cô đem chuyện của bọn họ lên trên mạng, để mọi người trên khắp thế giới đều đọc được sao?!
Ánh mắt Lôi Tuấn Vũ không khỏi nheo lại thành một đường thẳng! Lãnh Tử Tình à Lãnh Tử Tình! Xem ra cuộc hôn nhân này em đã sớm có dự tính rồi! Hắn tưởng rằng hắn là đạo diễn chính của hợp đồng này, cô chỉ vào vai người bị hại, người bị động, ai ngờ chính mình lại trở thành công cụ của cô!
Nghĩ đến chuyện một số tác giả vì muốn sáng tác mà đi bar, hít thuốc phiện, Lôi Tuấn Vũ liền thấy Ⱡồ₦g иgự¢ căng tức khó chịu! Mẹ kiếp, em đến chỗ anh để thử nghiệm cuộc sống hả! Sử dụng xong rồi liền muốn một cước đá văng đi?! SHIT!
Cổ Dương tiếp tục mở đường dẫn tác phẩm của Lãnh Tử Tình, quả nhiên tìm thấy mã số diễn đàn độc giả của Lãnh Tử Tình, thế là liền vui vẻ nói: “Tốt rồi! Quá tốt rồi! Ở đây có diễn đàn độc giả của Lãnh Tử Tình, cậu có thể tham gia, như vậy thì có thể tìm được QQ của cô ấy rồi! Sau đó, muốn Gi*t muốn chém tùy cậu!”
Mặt Lôi Tuấn Vũ xanh mét, nghiến răng nghiến lợi nói: “Lập tức dạy tôi dùng cái QQ ૮ɦếƭ tiệt kia như thế nào!”
Cổ Dương vừa quay đầu lại, nhìn thấy vẻ mặt sa sầm của Lôi Tuấn Vũ, thật sự hoảng sợ: “Cậu uống nhầm thuốc rồi hả?! Sắp tìm được Lãnh Tử Tình rồi, cậu không vui sao?! Tôi cũng không có thời gian của nước Mỹ để dạy cậu! Cậu tìm thư ký của cậu đi! Không còn sớm nữa, tôi phải đi đàm phán với Bối Nhi của tôi rồi!
Lôi Tuấn Vũ đè vai Cổ Dương lại, hung tợn nói: “Nếu cậu không lập tức dạy tôi, tôi sẽ đem Kiều Chi Ảnh ở Maldives băm thành trăm mảnh!”
Cổ Dương sửng sốt, không hiểu ra làm sao, chuyện này có liên quan gì đến Kiều Chi Ảnh chứ?! Hắn thật đúng là không phải bụng dạ hẹp hòi thông thường!
“Được rồi, coi như tôi chịu rồi! Một cô gái như vậy, cậu có để cho người ta con đường sống hay không?! Được được được, cái này đơn giản đến ૮ɦếƭ đi được! Trẻ con ba tuổi cũng biết! Tôi phải cảnh cáo cậu, đây là lần cuối cùng tôi chấp nhận sự uy Hi*p của cậu, nếu lần sau cậu còn lôi chuyện Kiều Chi Ảnh ra! Tôi sẽ đấu với cậu đó!” Cổ Dương tức giận nói.
Lại lần nữa nhìn đồng hồ, Cổ Dương thở dài, hai đùi không ngừng lắc qua lắc lại, phát tiết sự bất mãn trong lòng. Sau đó hắng giọng nói: “Cậu xem…”
Lôi Tuấn Vũ phá lệ tích cực học… Hắn quả thực là thông minh, một chút liền hiểu hết! So với trẻ con ba tuổi, vẫn là giỏi hơn nhiều!
Cổ Dương đã rời đi. Lôi Tuấn Vũ vẫn nghiền ngẫm QQ trước máy tính, không ngừng tìm hiểu các chức năng sử dụng như thế nào. Hiện giờ đã là hơn chín giờ tối, lúc này cô có lên mạng không?!
Hắn lấy tên trên mạng của mình là Thiên đạo thù cần. (Dịch nghĩa: Đạo trời báo đáp cho người cần cù) Nghe ra có vẻ rất tạo cảm hứng.
Hắn cũng không biết nên gọi là gì, nhìn thấy trong số bạn tốt của Cổ Dương có cái gì mà “Tâm tư vỡ nát” “Đặt 乃út vẽ tình yêu” “Khúc hát hổ thẹn”… Không phải là bệnh tật ՐêՈ Րỉ thì là yêu đi yêu lại! Người trẻ tuổi hiện giờ đều thích treo tình yêu bên miệng sao?!
Vì thế tùy tiện nghĩ ra cái tên này, sau đó đăng ký. Quả thật giống như lời Cổ Dương nói, rất dễ dàng. Chỉ chốc lát đã học được.
Không biết làm sao, hắn không muốn về nhà, có lẽ là hy vọng tối nay có thể nhìn thấy cô. Trong thế giới ảo này, hắn lại có thể tìm thấy một chút an ủi.
Ho khan vài tiếng, Lôi Tuấn Vũ bấm mở cái loa nhỏ đang nhấp nháy, xuất hiện một dòng tin, hắn đã được chấp nhận gia nhập vào diễn đàn độc giả của Lãnh Tử Tình. Không đợi hắn tiến vào, liền nhìn thấy biểu tượng đó không ngừng nhấp nháy.
Lôi Tuấn Vũ bấm mở nhóm có tên là “Bình minh”, hắn nhìn thấy có khoảng gần hai trăm tên người. Cổ Dương nói với hắn biểu tượng phía trước mà sáng là đang online, biểu tượng tối là không online hoặc đang ẩn mình.
Vừa tiến vào lãnh địa của cô, Lôi Tuấn Vũ liền có chút hồi hộp, không biết cô có online hay không.
Vui sướng nhìn thấy biểu tượng tên là Tử Dạ kia. Lôi Tuấn Vũ bỗng nhiên có chút hít thở không thông, cô có ở đó không? Đang ở đâu?
Chần chừ một lát, hắn liền nháy đúp vào biểu tượng của cô, trong cửa sổ đối thoại gõ ba chữ “có đó không”. Nhìn thấy mấy chữ thần kỳ này nhảy lên, tim Lôi Tuấn Vũ lại đập nhanh hơn rất nhiều.
Nhưng niềm vui sướng không kéo dài lâu, cô căn bản là không có hồi âm. *tội nghiệp :))
Lôi Tuấn Vũ thật sự muốn gõ mấy chữ “Lãnh Tử Tình nói đi!” Nhưng nghĩ ra, vạn nhất bại lội thân phận, dọa cô chạy mất, như vậy hắn chẳng phải là mất công toi hay sao?!
Lấy di động ra, gọi một cuộc điện thoại: “Alô, sĩ quan Dương, tôi Lôi Tuấn Vũ đây. Đúng đúng đúng, giúp tôi một chút, kiểm tra địa chỉ IP của mã số QQ 9028****32, giúp tôi tìm kiếm vị trí của nó. Không có gì, có chút việc riêng. Được rồi, cám ơn!”
Quả nhiên, như lời Cổ Dương nói, có mã số QQ, hắn muốn tìm được Lãnh Tử Tình không hẳn là khó. Vùi người trong ghế, hắn nhìn chằm chằm biểu tượng kỳ quái của Lãnh Tử Tình cười nói: “Lãnh Tử Tình! Trò chơi của em nên kết thúc rồi! Trò chơi của anh vừa mới bắt đầu thôi!”