Ngày 4 tháng 2: “Quần nho”[“Quần nho”: Một đám nhà nho]
Xuống dưới lầu, Lôi Tuấn Vũ mới phát hiện trong phòng khách hóa ra còn có khách. Ba ông anh trai của Lãnh Tử Tình không thiếu một người nhất loạt ngồi ở sô pha, trừng trừng nhìn hắn…
Lãnh Tử Hiên, Lãnh Tử Minh, Lãnh Tử Dương, ngoại hình giống nhau, ánh mắt giống nhau, đẹp trai giống nhau, nhưng cũng là tức giận giống nhau…
“Chà, khó có lúc rảnh rỗi như vậy? Công ty các anh đều đóng cửa hết rồi sao?”
Lãnh Tử Hiên nhếch lên khóe miệng châm chọc: “Tôi lại rất tò mò, Lôi đại tổng tài của tập đoàn Kiêu Dương biến mất một tuần, ngay cả diễn đàn Davos nổi tiếng cũng không tham dự, chẳng lẽ là đã chạy đến tầng không gian thứ năm rồi sao?”
Lôi Tuấn Vũ biết bọn họ đến là không có ý tốt. Dang tay ra, bước xuống lầu, hờ hững nói: “Tôi thật ra không hề đến tầng không gian thứ năm, chẳng qua là Tử Tình, em gái thân yêu của anh đi Vịnh Hạ Long thưởng thức cảnh đêm! Sao nào? Anh cảm thấy tôi không làm việc cho đàng hoàng sao? Vậy anh ngay cả trong nhà Văn Quang Nhiễm xảy ra chuyện lớn như vậy cũng không đến, là đi dọn rác vũ trụ sao?”
Lãnh Tử Hiên vừa nghe, lập tức trợn mắt, không nói gì. Lôi Tuấn Vũ nhướn mày, dường như người này có chuyện gì giấu giếm hắn.
Bọn họ đều là mối quan hệ thân đến không thể thân hơn được nữa, anh ta không xuất hiện thật sự là phi lý. Không phải là anh ta có bí mật gì không thể nói cho ai biết chứ?
Lãnh Tử Minh vừa mới tỉnh táo lại từ lời nói vừa nãy của Lôi Tuấn Vũ, trợn mắt kinh ngạc nhìn hắn: “Thật hay giả? Cậu sẽ vì Tử Tình mà làm chuyện ngốc nghếch như vậy sao? Cậu có còn là thần tình ái Lôi Tuấn Vũ mà tôi biết không?” Nói xong, còn lấy tay khoa khoa trước иgự¢. Thần tình ái mà anh ta nói căn bản chính là có ý đó.
Độ cong khoa trương kia cũng đang nhắc nhở Lôi Tuấn Vũ vốn vô cùng yêu thích phụ nữ nóng bỏng!
Lãnh Tử Dương chỉ ở một bên quan sát không nói không rằng, ánh mắt sắc bén cũng đủ để một người đàn ông bình thường không rét mà run. Nhưng Lôi Tuấn Vũ lại dám nhìn thẳng vào mắt anh ta, giống như mình thật sự vô tội vậy.
Lôi Tuấn Vũ coi lời bọn họ nói như gió thoảng bên tai. Nếu là trước đây, hắn cũng sẽ cười nhạo chính mình, nhưng hắn hiện tại là như vậy. Thì đã sao? Diễn đàn Davos, mùa đông không đi, mùa hè vẫn có. Còn Lãnh Tử Tình cô gái nhỏ này lại chỉ có một, hắn quấn quýt một chỗ với cô, thì có sao? Là phạm pháp hay gọi là cái gì? Trong lòng có một giọng nói đang mắng hắn: “Mày là tội phạm trời sinh hay là thế nào?!” Hắn cố tình trả lời: “Liên quan quái gì đến anh!”
Ba người Tiêu Duệ, Lôi Đình, Lãnh Huyền Thiên căn bản là mặc kệ chuyện của bọn họ, giao Lôi Tuấn Vũ cho ba tiểu tử kia thẩm vấn là chuyện không thể thỏa đáng hơn được nữa rồi!
“Bình thường chẳng phải cậu rất biết ăn nói sao? Sao lúc này lại câm như hến vậy? Có phải là làm chuyện gì đen tối rồi không?” Lãnh Tử Minh tiếp tục châm chọc.
Kỳ thật thế cục vừa rồi rất rõ ràng không phải sao? Lão đại ra tay, bại trận trở về, sau đó đến anh ta ra tay. Kết quả, cái tên kia không đáp lại! Hắn ta một mình ở đó khoa tay múa chân, cảm thấy thật là ngốc!
“Anh đang lấy bụng tiểu nhân đo lòng quân tử đó!” Lôi Tuấn Vũ cười nhạo. Hắn vốn lười trả lời. Hai ngày này, hắn cũng đủ mệt rồi. Nhưng cũng may cho mấy ông anh vợ, anh vợ từ xa đến là khách, cũng không thể không đáp lễ được.
Hơn nữa, còn có bốn vị giám sát đang canh chừng ở đó, cũng phải để cho họ chút thể diện chứ.
“Được rồi, quay lại chuyện chính! Vũ, nghe nói hai người đang ở giữa biển ở Vịnh Hạ Long thì Lãnh Tử Tình bị ngất đi có phải không?” Lãnh Tử Hiên hỏi.
“Cái gì? Tử Tình bị ngất?” Lãnh Tử Minh cả kinh, “Sao có thể?! Kỹ thuật bơi của Tử Tình có thể coi là hạng nhất! Nếu em ấy muốn, giành danh hiệu quán quân Olympic cũng có thể ấy chứ! Sao lại có thể bị ngất chứ?!”
Lãnh Tử Dương cũng trở nên sốt ruột. Anh ta cùng Lãnh Tử Minh đều là nhận được điện thoại của mẹ là chạy đến ngay, đã kịp hỏi là xảy ra chuyện gì đâu! Lúc vừa mới đến, nghe đại ca nói qua một chút. Không ngờ lại là ở giữa biển, còn ngất đi nữa?
Lôi Tuấn Vũ vừa nghe trong đầu liền thấy hoảng, cái người này tin tức cũng thật là chuẩn xác. Nếu không phải là chính hắn đã trải qua, hắn thật sự cho rằng Lãnh Tử Hiên cũng đã ở đó!
“Đúng!” Trả lời thành thật.
“Rốt cuộc là xảy ra chuyện gì?” Lãnh Tử Hiên hỏi tiếp.
“Không phải là cái gì anh cũng biết sao? Còn phải hỏi?” Lôi Tuấn Vũ bày ra dáng vẻ bất cần, xem anh làm gì được tôi.
“Cái thằng này…” Lãnh Tử Hiên lao tới túm иgự¢ áo Lôi Tuấn Vũ, thân thể cường tráng áp sát mặt hắn.
Lôi Tuấn Vũ trong nháy mắt cảm thấy Lãnh Tử Hiên và Lãnh Tử Tình thật sự có chút giống nhau, nhất là cặp mắt kia. Nhưng trong mắt Lãnh Tử Hiên lúc này tuyệt đối không phải là ánh mắt dịu dàng.
“Buông ra! Anh cảm thấy tôi sẽ cho phép anh đánh nhau ở nhà tôi sao?” Lôi Tuấn Vũ từ đôi môi mỏng phun ra mấy câu.
“Cậu tốt nhất nói cho rõ ràng!” Lãnh Tử Hiên buông cổ áo hắn ra, thu lại lửa giận. Anh ta gần đây rất dễ nổi nóng, nhất định là bị cái người phụ nữ kia ép! Anh ta nói không phải ai khác, chính là cô gái nhỏ Mộng Thi!
“Cô ấy chẳng qua là bơi mệt rồi, sau đó thể lực cạn kiệt, ngất đi. Thế nào? Anh bơi 300 mét, không cần nghỉ ngơi sao?” Lôi Tuấn Vũ không phải là sợ anh ta đánh, mà là hắn cũng biết ba ông anh trai của Lãnh Tử Tình đều rất quan tâm đến cô, nếu không nói ra tình hình thực tế chỉ e là ba người đều sẽ phát điên! Ba người đánh một, không ૮ɦếƭ thì e là cũng tàn tật.
“Em ấy làm sao đến nỗi thể lực cạn kiệt chứ?” Lãnh Tử Minh vẫn là không rõ. Trong suy nghĩ của anh ta Lãnh Tử Tình bơi chưa bao giờ có thể xảy ra tình huống như vậy.
“Đương nhiên! Bởi vì đêm hôm trước, chúng tôi làm… cả đêm!” Lôi Tuấn Vũ bạo dạn nói. Hắn cũng là ăn ngay nói thật, chỉ là hắn không nói ra chuyện Lãnh Tử Tình bị váng đầu. Nếu để ba người này biết cô bị mất trí nhớ, e là sẽ lại gây ra một trận sóng lớn. Hắn cũng không muốn mọi chuyện phức tạp hơn.
“Hả? Hai người? Làm cả đêm?” Lãnh Tử Minh ngây ngốc hỏi, không dám tin nhìn Lôi Tuấn Vũ.
“Ừm!” Lôi Tuấn Vũ tỏ vẻ dương dương đắc ý, chỉ thiếu là không hừ lạnh mấy tiếng.
“Cậu là nói cậu cùng Tử Tình sao? Hai người đã làm ư?” Lãnh Tử Minh hỏi lại lần nữa. Lúc này anh ta không chỉ nghi ngờ chuyện đã làm một đêm, mà là nghi ngờ chuyện có làm hay không!
Lãnh Tử Hiên ho hai tiếng, giúp Lãnh Tử Minh khôi phục thần trí.
Kỳ thật, bọn họ đều biết Lôi Tuấn Vũ trăng hoa ở bên ngoài. Cho dù ở đâu hắn cũng tuyên bố mình đã kết hôn với Tử Tình, nhưng có quỷ mới tin hắn thích Lãnh Tử Tình. Có điều, trong từ điển của bọn họ cũng không có cái từ yêu. Huống chi Lãnh Tử Tình từ nhỏ đã định sẵn sẽ gả cho Lôi Tuấn Vũ, tư tưởng của bọn họ sớm đã bị cha mẹ rửa sạch rồi!
Nhưng nếu nói kết hôn một tháng, Lôi Tuấn Vũ sẽ “sủng ái” Lãnh Tử Tình, bọn họ e là phải nghi ngờ Lôi Tuấn Vũ có phải là đã uống nhầm thuốc rồi không!
“Được rồi, ba anh, còn có vấn đề gì không? Nếu các anh nghi ngờ, tôi không ngại chờ Tử Tình khỏe lại, các anh nửa đêm ở lại đây… nghe qua cửa.” Lôi Tuấn Vũ ngẩng cao đầu, giống như tướng quân từ chiến trường chiến thắng trở về…