Buổi triển lãm sản phẩm của Phúc Mậu Khải Tư kéo dài ba ngày. Vì ngày thứ nhất, tin tức Vương Nghiễm Ninh và Trương Linh Dật công khai mối quan hệ được truyền ra ngoài. Nên hai ngày sau, những người tham dự buổi triễn lãm gia tăng mãnh liệt.
Mặc dù mọi người đối với việc Vương Nghiễm Ninh và Trương Linh Dật công khai quan hệ, có cái nhìn khen chê bất đồng. Nhưng thanh âm chúc phúc vẫn chiếm đại đa số.
Vì số lượng người tham dự buổi triễn lãm tăng cao, nên đã mang đến nhiều lợi ích cho công ty. Đơn đặt hàng phút chốc gia tăng, sau ba ngày chấm dứt buổi triễn lãm thương nghiệp. Phúc Mậu Khải Tư nhận được một lượng lớn đơn đặt hàng, so với dự kiến trước đó còn tăng gấp đôi.
Phòng marketing của Phúc Mậu Khải Tư như cá gặp nước. Trên cơ bản, mọi người đều được đề xuất tăng thêm tiền lương trong bản kế hoạch sắp tới.
Cũng không lâu sau đó, ngành công nghiệp bên trong truyền ra tin tức. Hứa Quốc Huy từ chức rời đi DM Trung Quốc. Hắn đến làm tổng giám trưởng marketing cho một công ty tư nhân nhỏ. Danh hiệu rất cao cấp, nhưng tiền lương so với trước kia ít hơn một chút. Tình huống cụ thể không ai biết được. Nhưng những người quen thuộc với quy tắc trong ngành đều có thể đoán ra. Bên ngoài là do Hứa Quốc Huy chủ động rời đi DM. Nhưng trên thực tế, DM nhất định đã khai trừ hắn. Hứa Quốc Huy trong ngày triễn lãm của Phúc Mậu Khải Tư náo loạn như vậy. Lời đồn về nhân phẩm đạo đức của hắn cũng ảnh hướng không nhỏ đến công ty. DM Trung Quốc vốn bị Phúc Mậu Khải Tư phân chia thị trường đã tức điên lên rồi. Hiện giờ lại còn thêm tiếng xấu đến từ quản lý marketing. Danh tiếng của công ty bị người trong ngành nghi ngờ chất vấn, cộng thêm Hứa Quốc Huy không làm việc theo quy định. Hắn tự ý tăng tiền lương cho công nhân viên vượt xa với nguyên tắc công bằng của công ty. Tổng bộ dĩ nhiên không thể nào tiếp tục giữ hắn lại làm việc. Ngành công nghiệp là như thế, nếu công ty muốn khai trừ một người, nhất là người có cấp bậc không thấp như Hứa Quốc Huy. Bọn sọ sẽ cố gắng thương lượng, khiến cho đối phương chủ động van cầu xin rời đi. Như vậy sẽ tiết kiệm được một lượng chi phí đáng kể từ việc bồi thường. Người nhân viên lúc trước muốn đến làm việc cho Phúc Mậu Khải Tư, nhưng lại được Hứa Quốc Huy tăng tiền lương gấp đôi không lâu sau đó cũng từ chức. Phòng marketing của DM Trung Quốc ở Hoa Nam được tổ chức lại từ đầu.
Phòng marketing trung tâm của DM Trung Quốc nhiều lần tìm đến Vương Nghiễm Ninh. Bọn họ hy vọng y có thể gia nhập DM Trung Quốc. Hứa sẽ cho y ngồi vào vị trí của Hứa Quốc Huy, còn thăng chức cho y làm quản lý thâm niên, tăng tiền lương đến 30%. Nhưng tất cả đều bị Vương Nghiễm Ninh nhã nhặn từ chối.
Sau đó lại nghe nói, công ty tư nhân Hứa Quốc Huy đến làm phát triển không mặn không nhạt. Vì tình hình công ty không khởi sắc, Hứa Quốc Huy sau đó mất đi danh hiệu tổng giám. Nhưng cuối cùng công ty vẫn không phát triển được, bất quá chuyện này sẽ nói sau.
Vì Vương Nghiễm Ninh đã vất vả chuẩn bị cho buổi triễn lãm thương nghiệp. Lão Chu thấy y trước đó cũng đã cực khổ nhiều. Hiện giờ công ty đã vận hành theo quỹ đạo, tất cả mọi thứ vẫn đang ở chiều hướng phát triển tốt đẹp. Cho nên ông đã sảng khoái cấp cho y vài ngày nghỉ.
Cả người Vương Nghiễm Ninh đều trong trạng thái buông lỏng. Y khôi phục lại quy luật cuộc sống của mình, đúng giờ đi làm, đúng giờ tan ca. Y cùng Trương Linh Dật bàn bạc, khó có được vài ngày nghĩ nên hai người chuẩn bị về nhà một chuyến.
Trương Linh Dật đang hầm nồi súp thịt, nghe vậy suy nghĩ một chút rồi nói: “Thế đợi thêm hai ngày nữa đi, chờ anh bàn giao công việc xong sẽ cùng em trở về nhà.”
Vương Nghiễm Ninh không hiểu lý do: “Tại sao lại bàn giao công việc?”
Trương Linh Dật chột dạ nhìn trời chốc lát mới nói tiếp: “Ách.. anh từ chức ở công ty rồi. Tổng bộ bên kia đã duyệt , mấy ngày nay vẫn đang trong quá trình bàn giao công việc. Ngày cuối cùng là chủ nhật..”
“Tại sao anh không nói với em?!” Vương Nghiễm Ninh phát điên nắm lấy vai hắn lay động, “Tại sao lại đột nhiên từ chức?”
Trương Linh Dật nắm lấy vai Vương Nghiễm Ninh, cố làm y bình lĩnh lại: “Em đừng kích động…”
“Làm sao không kích động chứ?” Vương Nghiễm Ninh ngắt lời hắn, tức giận nói, “Anh không nói hai lời đã từ chức rồi, anh có nghĩ đến cảm nhận của em không? Anh muốn một mình em nuôi cả nhà sao? Anh nghĩ hay quá nhỉ!”
Trương Linh Dật mặc dù không nói nguyên do. Nhưng Vương Nghiễm Ninh không cần nghĩ cũng biết chắc là bởi vì mối quan hệ của bọn họ. Huy Đế quốc tế và Phúc Mậu Khải Tư là đối thủ cạnh tranh trực tiếp trên thương trường. Thật ra lúc trước Vương Nghiễm Ninh chọn đại lý phân phối hợp tác với DM Trung Quốc, mà không phải là đại lý phân phối hợp tác với Huy Đế quốc tế. Ít nhiều cũng là vì không muốn xung đột chính diện với Huy Đế quốc tế. Trương Linh Dật từ chức rời đi Huy Đế, khẳng định là vì không hy vọng mối quan hệ của hai người sau này sẽ làm khó y ở trước mặt lão Chu.
Quan hệ của bọn họ quá thân mật, cho dù lão Chu không nghi ngờ y bán đứng công ty. Cũng chắc chắn sẽ băn khoăn đến chuyện y trong một lúc không cẩn thận sẽ tiết lộ thông tin cơ mật của công ty trước mặt Trương Linh Dật. Nếu như tới một lúc nào đó, Phúc Mậu và Huy Đế xuất hiện vấn đề cạnh tranh nhạy cảm. Tất nhiên Vương Nghiễm Ninh sẽ không thể thoát khỏi nghi ngờ.
Sau khi mối quan hệ của bọn họ được công khai trước ánh sáng. Vương Nghiễm Ninh thật ra cũng phải đối phó với sự cân bằng. Thậm chí y cũng từng nghĩ đến chuyện mình chủ động từ chức, rời khỏi Phúc mậu Khải Tư.
Nhưng không nghĩ tới, Trương Linh Dật lại trước y một bước.
Nói không cảm động là giả dối, nhưng trong lòng tức giận nhiều hơn!
૮ɦếƭ tiệt, Trương Linh Dật đúng là giỏi mà. Không phải hắn tính đem mình ăn tươi nuốt sống cả đời chứ!
Trương Linh Dật cười cười, trở tay ôm lấy tiểu tạc mao Vương Nghiễm Ninh, nói: “Nếu như anh nói trước với em, nhất định em sẽ phản đối…”
“Biết em phản đối anh còn làm như vậy?” Vương Nghiễm Ninh bị Trương Linh Dật nhốt lại, nhúc nhích không được. Y không thể làm gì khác hơn, giả bộ như muốn cắn cổ hắn.
“Anh từ chức so với em từ chức vẫn tốt hơn.” Trương Linh Dật nhìn vào mắt của Vương Nghiễm Ninh. Ánh mắt của hắn chứa đầy sự ôn nhu, “Quản lý nhân sự HR không bị ngành công nghiệp hạn chế. Anh vẫn còn rất nhiều sự lựa chọn, nhưng em lại là quản lý marketing. Cho dù em có rời khỏi Phúc Mậu Khải Tư, hay muốn đến một công ty khác… hơn hết em mới vừa phát triển thị trường cho công ty. Hiện giờ chính là mùa thu hoạch, nếu rời đi lúc này thật sự rất đáng tiếc.”
Vương Nghiễm Ninh ngẩn ngơ.
Thị trường của Phúc Mậu Khải Tư ở Hoa Nam có thể nói là do một tay y tạo dựng. Nếu hiện giờ để lại cho kẻ khác làm, dĩ nhiên y sẽ không cam lòng. Nhưng mà…
“Em nói trước, em không nuôi anh.” Vương Nghiễm Ninh quay đầu hừ nói.
Nam tử hán đại trượng phu, không có sự nghiệp của mình sao được chứ.
Đừng tưởng đem lý do ‘’vì em’’ ra là xong. Hừ, mình từ trước đã nhìn ra hắn có tiểu tâm xấu xa muốn ăn tươi nuốt sống mình cả đời!
“Ngại quá, đã bị em nhìn thấu rồi~~” Trương Linh Dật cười, đưa môi đến hôn lỗ tai của y, “Sao em không nuôi anh, anh ban ngày sẽ nấu cơm cho em, buổi tối làm ấm giường chờ em về nhà. Làm toàn bộ chức trách của một ông chồng nội trợ, không tốt sao?”
“Không tốt!” Vương Nghiễm Ninh hừ hừ, “Chờ đến khi gặp cha mẹ em rồi, anh phải nhanh chóng đi tìm việc làm!”
“Được rồi, em không cần lo lắng chuyện này.” Trương Linh Dật hôn lên mặt y một cái, “Thật ra trong khoảng thời gian này đã có nhiều công ty tìm anh nói chuyện rồi. Điều kiện cũng không tệ, chờ khi nào chúng ta nghỉ ngơi trở về, hẳn là có thể quyết định rồi. Vì vậy, trong khoảng thời gian này chúng ta cứ nắm chặt tay, nói chuyện yêu đương đi!”
Trái tim Vương Nghiễm Ninh lúc này mới buông xuống.
“Được rồi, cục cưng ah’, em hiện giờ đi xem TV. Anh hầm xong nồi súp thịt rồi chúng ta cùng nhau ăn cơm.” Trương Linh Dật buông lỏng Vương Nghiễm Ninh, quay người cầm lấy cái muỗng quậy thịt hầm trong nồi điện.
Nhưng Vương Nghiễm Ninh không nghe lời Trương Linh Dật đi đến phòng khách. Y từ phía sau ôm lấy lưng hắn, bàn tay chậm rãi chạy dọc trên cơ thể kia.
Trương Linh Dật hiện giờ đang mặc một cái áo T-shirt mỏng cùng quần jeans. Bàn tay Vương Nghiễm Ninh sờ lên Ⱡồ₦g иgự¢ hắn, cách vải áo T-shirt vân vê đầu иgự¢ đang nổi lên.
Trương Linh Dật hít sâu một hơi: “Nghiễm Ninh, đừng… chờ anh hầm xong thịt đã.”
Vương Nghiễm Ninh vẫn không để ý đến hắn, một bàn tay khác trượt xuống, kéo khoá quần của Trương Linh Dật, năm ngón tay đi vào bên trong sờ soạng.
Quả nhiên, nơi nào đó đã hoá cầm thú.
Vương Nghiễm Ninh vuốt ve vật kia, nhẹ một chút lại mạnh một chút, không ngừng xoa Ϧóþ. Hô hấp của Trương Linh Dật đã trở nên gấp gáp. Rốt cuộc không nhịn được nữa, bỏ muỗng canh xuống, hắn xoay người lại nói: “Em lại muốn đi tìm ૮ɦếƭ sao?”
Vương Nghiễm Ninh nhướn mày, cười một tiếng.
Bị tiểu thụ trêu chọc tới nước này rồi, nếu không thượng vậy còn gọi là một tiểu công chân chính sao?
Trương Linh Dật ôm lấy Vương Nghiễm Ninh, áp lên người y. Vương Nghiễm Ninh bị hắn đè nằm lên thành bếp. Tay Trương Linh Dật kéo khoá quần, thần tốc tiến vào bên trong quần nhỏ sờ loạn.
Khụ khụ, nồi cua đồng được luộc trong nhà bếp quả thực rất ngon. ( =__= H đâu, tối ngày cua đồng với cua luộc!!!)
Chờ Trương Linh Dật bàn giao công việc xong, ngày nghĩ của Vương Nghiễm Ninh cũng chính thức được phê duyệt. Hai người sửa soạn hành lý đơn giản, sau đó cùng nhau về nhà của Vương Nghiễm Ninh ở thành phố S.
Vì Trương Linh Dật lần đầu tiên đến gặp cha mẹ vợ, nên hắn vô cùng khẩn trương. Mua không ít lễ vật đắt tiền. Hắn mặc bộ trang phục Vương Nghiễm Ninh mua cho, đứng trước gương gần nửa ngày trời mới miễn cưỡng hài lòng.
Vương Nghiễm Ninh nhìn bộ dạng khẩn trương của hắn, nhịn không được cười nhạo: ”Anh tính chuẩn bị cải trang thành cô bé nào đến gặp cha mẹ em sao?”
Trương Linh Dật không để tâm câu trêu chọc của Vương Nghiễm Ninh, hắn vuốt mái tóc mình nói: ”Lần đầu tiên đến gặp cha mẹ vợ cần phải để lại ấn tượng tốt.”
Vương Nghiễm Ninh dậm chân nói: ”Là cha mẹ chồng!”
Trương Linh Dật lúc này không còn tâm tư cùng y cãi cọ vấn đề cha mẹ chồng hay cha mẹ ruột. Cầm lễ vật đã chuẩn bị xong nói: ”Được rồi bảo bối, chúng ta lên đường đi!”
Từ thành phố G đến thành phố S mất khoảng chừng hai tiếng đồng hồ đi xe. Vì hai người lái xe nên đã nhanh chóng đến nơi.
Trương Linh Dật theo chỉ dẫn của Vương Nghiễm Ninh, lái xe đến một chung cư tương đối nổi tiếng nằm ở trung tâm thành phố. Trương Linh Dật lái xe vào bãi đậu, sau đó cầm theo lễ vật cùng Vương Nghiễm Ninh đi thang máy lên lầu 17.
Cả hai người một đường đều trầm mặc, mãi cho đến khi đứng trước cửa nhà của Vương Nghiễm Ninh. Trương Linh Dật cũng không nói tiếng nào.
”Không sao đâu, có em ở đây.” Vương Nghiễm Ninh cười, y nhìn Trương Linh Dật lo lắng đến độ không thể phát huy được kỹ năng huyên thuyên thường ngày, liền nói một câu an ủi hắn. Mặc dù trong lòng so với Trương Linh Dật cũng không thoải mái bao nhiêu.
”Câu này nên để anh nói.” Trương Linh Dật nghiêng đầu hôn nhẹ lên khoé môi của Vương Nghiễm Ninh, ”Anh sẽ không để cho em chịu uỷ khuất.”
Vương Nghiễm Ninh nhấn chuông cửa.
Cánh cửa rất nhanh được mở ra, một người phụ nữ trung niên thoạt nhìn rất hiền lành mở cửa.
”Mẹ, con đã trở về.” Vương Nghiễm Ninh nói.
Da đầu của Trương Linh Dật trong nháy mắt tê rần, như máy móc nói: ”Con chào cô.”
Nét mặt của mẹ Vương Nghiễm Ninh khi nhìn thấy y rất vui mừng. Nhưng ngay sau đó, lại nhìn thấy Trương Linh Dật đi bên cạnh. Lúc này bà mới nhớ đến một chuyện, nét mặt vui mừng nhất thời biết mất, nghiêm mặt nói: ”Vào nhà trước đi.”
Bởi vì là chủ nhật, nên cha của Vương Nghiễm Ninh đang xem TV ở phòng khách. Vừa thấy Vương Nghiễm Ninh trở về nhà, bên cạnh còn có một người đàn ông đi theo. Mặt ông nhất thời âm trầm, nói: ”Cậu trở về làm gì?”
Vương Nghiễm Ninh để lễ vật lên cái tủ gần cửa, y nhìn cha mẹ mình chân thành nói: ”Cha mẹ, lần này con mang đối tượng về thăm hai người.”
Trương Linh Dật vội vàng nói: ”Cô chú, con chào hai người. Tên con là Trương Linh Dật, là.. bạn trai của Nghiễm Ninh.”
Cha của Vương Nghiễm Ninh bỗng nhiên đứng lên, sắc mặt đen như giẻ rách. Dường như muốn gầm thét, nhưng cuối cùng vẫn cố nhịn lại. Ông không nói hai lời, vung tay trở về phòng. Thời điểm vào phòng còn cố sức đóng cửa thật mạnh, vang lên một tiếng ’’phanh’’.
Vương Nghiễm Ninh và Trương Linh Dật chấn động một chút. Nhưng ông không đuổi cả hai người ra ngoài, so với dự đoán của Vương Nghiễm Ninh đã tốt lắm rồi.
Mẹ của Vương Nghiễm Ninh thở dài nói: ”Ngồi xuống đây trước đã.”
Chờ khi hai người ngồi xuống, lúc này mẹ Nghiễm Ninh mới đánh giá Trương Linh Dật một phen. Bà nhìn thấy Trương Linh Dật dáng người rất cao, gương mặt đẹp trai. Tướng mạo vô cùng xuất sắc, khí độ hơn người, trong lòng nhất thời vô cùng phức tạp.
Bà dĩ nhiên không mong muốn con trai mình là đồng tính. Nhưng nhìn người yêu của con mình xuất sắc như vậy, bên trong mơ hồ có chút yên lòng. Tâm trạng này của bà không biết là vui vẻ hay khổ sở.
Vương Nghiễm Ninh nắm lấy bàn tay mẹ mình nói: ”Mẹ, con xin lỗi, đã để hai người đau lòng rồi.”
Thời điểm mẹ của Vương Nghiễm Ninh nghe y nói thích đàn ông. Bà đau lòng đến mức mấy ngày trời cũng không thể nào ngủ yên. Nhưng hiện giờ thời gian đã trôi qua khá lâu, mặc dù trong lòng hoàn toàn không muốn. Nhưng bà vẫn bình tĩnh, thở dài nói: ”Hai đứa đều là đàn ông, tại sao lại phải làm như vậy...”
Vương Nghiễm Ninh nói: ”Mẹ ah’, đây không phải là bệnh, con và Linh Dật là thật lòng muốn ở bên nhau, xin mẹ đừng lo lắng.”
Trương Linh Dật cũng vội vàng nói tiếp: ”Cô ah’, xin cô yên tâm, con sẽ chăm sóc thật tốt cho Nghiễm Ninh.”
Mẹ của Vương Nghiễm Ninh nhìn Trương Linh Dật, đôi mày nhíu lại lo lắng: ”Hai người đàn ông làm sao có thể sống ah’...”
Nghiễm Ninh nói: ”Mẹ, sống bất quá cũng chỉ muốn ở bên cạnh người mình yêu, trải qua hết cuộc đời này. Không nhất thiết phải là một nam một nữ mới có thể sống tốt cùng nhau. Con hiện giờ ở bên Trương Linh Dật rất hạnh phúc, xin mẹ hãy tin tưởng chúng con.”
Mẹ của Vương Nghiễm Ninh không còn muốn tiếp tục chủ đề này. Bà trò chuyện và hỏi thăm tình hình gần đây của con trai mình. Mắt thấy đã đến giờ cơm tối nên liền nói: ”Hai đứa ngồi ở đây, ta đi nấu cơm.”
Trương Linh Dật lập tức đứng lên nói: ”Cô ah’, cô cùng Nghiễm Ninh nói chuyện đi, con đi nấu cơm được rồi.”
Mẹ của Vương Nghiễm Ninh nhìn Trương Linh Dật, vẻ mặt hoài nghi: ”Được rồi, để ta làm.”
Vương nghiễm Ninh biết đã đến thời cơ, nói: ”Hai người cùng nấu cơm đi, con ở đây xem TV.”
Mẹ Nghiễm Ninh không thể làm gì khác hơn, bà mang tâm trạng lo lắng cùng Trương Linh Dật đi vào nhà bếp.
Vốn bà tính để Trương Linh Dật phụ giúp một chút. Dù sao bà cũng rất biết rõ năng lực phá hoại nhà bếp của con trai mình. Người trẻ tuổi trước mắt kia thoạt nhìn cũng không tốt hơn con trai bà bao nhiêu.
Nhưng không nghĩ tới, biểu hiện của Trương Linh Dật lại vượt xa ngoài dự tính. Chọn thực phẩm cùng rửa rau vô cùng khéo léo. Kỹ thuật cắt thái cũng hạng nhất, cách thức xào rau cũng giống với phong thái của đầu bếp.
Cuối cùng ngược lại, mẹ của Vương Nghiễm Ninh đứng một bên phụ giúp.
Nếu như khí chất của Trương Linh Dật thật sự không giống đầu bếp. Mẹ của Vương Nghiễm Ninh chắc chắc sẽ nghi ngờ, có phải đối tượng của con trai bà là đầu bếp hay không.
Chờ đến khi Trương Linh Dật nấu cơm xong, mẹ Nghiễm Ninh nhìn một bàn lớn đầy đủ hương vị. Cả người đông cứng, không còn biết nói gì.
Mẹ Nghiễm Ninh đi vào phòng gọi cha của y ra ngoài ăn cơm.
Bốn người ngồi xuống bàn, sắc mặt cha Nghiễm Ninh rất kém.
Trương Linh Dật bưng ba chén canh lên cho mọi người. Lúc hắn để chén canh trước mặt cha của Vương Nghiễm Ninh, ông đột nhiên lên tiếng: ”Ta không đồng ý các ngươi ở cùng nhau.”
Tay Trương Linh Dật cứng đờ, cầm chén canh để xuống, chân thành nói: ”Chú ah’, con biết chú tức giận như vậy là vì muốn tốt cho Nghiễm Ninh. Con và chú đều giống nhau, con nhất định sẽ đối xử thật tốt với em ấy. Xin chú đừng vội vàng phản đối như vậy. Cho chúng con một thời gian, chúng con sẽ chứng minh cho chú xem…”
Mẹ Nghiễm Ninh nghe một nửa liền cúi đầu.. im lặng rơi lệ.
Cha Nghiễm Ninh hừ lạnh: “Ngươi đối xử tốt với nó? Ngươi sẽ làm gì? Giặt quần áo? Nấu cơm cho nó sao? Hay sinh cho nó một đứa con? Những thứ này ngươi có thể làm được sao?”
Vương Nghiễm Ninh không nhịn được nữa, chen miệng nói: “Cha, cách cha nói không phải là người yêu mà là bảo mẫu!”
“Ngươi câm miệng cho ta!” Cha Vương Nghiễm Ninh rống giận.
Trương Linh Dật vỗ nhẹ lên mu tay của Vương nghiễm Ninh, quay về phía cha y nói: “Thưa chú, thưa cô, nếu hai người hy vọng có một người vợ vì Nghiễm Ninh làm những chuyện đó. Trừ sinh con ra, con đều nguyện ý vì em ấy làm tất cả, xin thành toàn cho chúng con.”
Cha của Vương nghiễm Ninh trong nhất thời không nói được lời nào.
Kỳ thực từ khi Vương Nghiễm Ninh gọi điện thoại về nhà đến hiện giờ cũng đã trôi qua một thời gian khá lâu. Cha mẹ của y ban đầu vô cùng khi*p sợ, nhưng sau đó trong lòng cũng không biết làm sao.
Thời đại hiện giờ không thể so với lúc trước, các phương tiện truyền thông đều phát triển. Cha Nghiễm Ninh cũng đã xem qua một vài tin tức, ông biết đồng tính không phải là một căn bệnh. Mà chính là một khuynh hướng tình dục tự nhiên, khả năng muốn thay đổi là vô cùng thấp.
Thật ra, nếu như chuyện này phát sinh trong một gia đình khác. Ông hẳn có thể sảng khoái giúp đỡ, khuyên bảo cha mẹ của người đó. Nhưng điều này lại xảy ra trong nhà của ông. Mặc dù ông không phải là loại người cứng đầu. Nhưng nếu muốn ông không có chút chướng ngại tâm lý nào, hào phóng tiếp nhận… nói thì dễ nhưng làm thì khó.
Hai mắt ông nhìn về phía Trương Linh Dật. Bởi vì luôn tức giận nên ông vẫn chưa nhìn kĩ hắn. Nhưng hiện tại Trương Linh Dật thành khẩn nói ra tâm ý của mình, khiến cho ông không nhịn được liếc nhìn hắn.
Chỉ thấy một người thanh niên có dung mạo nhất đẳng, đầy khí phách. Ánh mắt trong suốt đoan chính, chất chứa tình cảm chân thành.
Nếu như không phải là nam, nhất định sẽ là một nhân tuyển hoàn hảo. Khiến cho người khác không thể rời được tầm mắt.
Cha của Vương Nghiễm Ninh im lặng thở dài một hơi, nói: ”Các ngươi ăn cơm xong thì về đi, ta tạm thời không muốn gặp các ngươi.”
”Lão Vương, ông cần gì phải...” Mẹ của Vương Nghiễm Ninh khuyên nhủ, nhưng lại bị ông dùng ánh mắt ngăn cản.
Trong lòng Vương Nghiễm Ninh trầm xuống, cùng Trương Linh Dật im lặng ăn cơm.
Dù thế nào đi nữa, chỉ cần ông không tức giận đến mức muốn đoạn tuyệt quan hệ với Vương Nghiễm Ninh, thì tình trạng hiện giờ đã tính là không tệ rồi.