30 Ngày Làm Gay - Chương 54

Tác giả: Lâm Tri Lạc

Sự kiện làm gay thứ 29: mang người yêu đến gặp người nhà mình.
Vốn thời gian trở về dự kiến là buổi tối ngày thứ ba. Nhưng vì Vương Nghiễm Ninh trong lòng muốn về nhà. Nên sáng sớm thứ ba, y đã kéo vali chứa nhiều đồ vật hơn so với lúc đến Hông Kông bay trở về.
Ngày trở về cũng gần vào cuối tuần, Vương Nghiễm Ninh muốn cho Trương Linh Dật một sự ngạc nhiên, nên y đã không nói cho hắn biết. Khi về đến nhà, y dùng chìa khoá mở cửa.
“Em đã trở về rồi!” trên mặt Vương Nghiễm Ninh không che giấu được sự vui sướng. Y đi vào nhà thì liền thấy có ba người đang ngồi trong phòng khách. Ngoại trừ Trương Linh Dật, còn có một người phụ nữ và một người đàn ông trung niên.
Vương Nghiễm Ninh: “…” nụ cười trên mặt cứng lại.
“Nghiễm Ninh, sao bây giờ em lại trở về?” Trương Linh Dật cả kinh, hắn chợt đứng lên, thần sắc trên mặt hết sức khẩn trương.
Vương Nghiễm Ninh không hiểu gì nhìn hắn.
“Để anh giới thiệu với em.” Trương Linh Dật nhìn sang cặp đôi trung niên, lại quay nhìn về phía Vương Nghiễm Ninh, “Nghiễm Ninh, đây là cha và mẹ của anh, còn người này chính là… Vương Nghiễm Ninh.”
Tiêu mnr! Tại sao cha mẹ của Trương Linh Dật lại đột nhiên xuất hiện ah’?
Cái này có thể coi là gặp gia trưởng không?
Vương Nghiễm Ninh vô cùng khẩn trương, mặc dù y và Trương Linh Dật quan hệ đã rõ ràng. Nhưng vẫn chưa nghĩ đến chuyện gặp gia đình hai bên.
Dù sao chuyện đồng tính luyến ái, có bao nhiêu gia đình ở Trung Quốc sẽ vui vẻ tiếp nhận đây?
Cha mẹ của Trương Linh Dật bảo dưỡng rất khá, thoạt nhìn cũng chỉ khoảng bốn mươi tuổi. Tướng mạo đường đường, long tư phượng thái. Nhất là mẹ của hắn, nhìn vô cùng xinh đẹp. Trên người mặc một bộ trang phục thời trang. Trương Linh Dật một chút cũng không giống là con trai của bà ấy. Khó trách sao Trương Linh Dật lại nói mẹ của hắn khi còn trẻ được rất nhiều người theo đuổi.
Nhưng những thứ này không phải là điều quan trọng. Điều quan trọng ở đây là.. dường như vẻ mặt của hai người không dễ thân cận.
Nhất là bọn họ hiện giờ đang dồn sức nhìn chằm chằm vào Vương Nghiễm Ninh. Ánh mắt kia dường như hận không thể nào lấy chất hoá học, tưới lên người y để giám định thành phần.
Vương Nghiễm Ninh trong tay vẫn còn kéo vali hành lý. Hai chân hiện giờ đã khẩn trương tới mức không thể động đậy được. Trong đầu hỗn loạn, dường như là theo bản năng nở một nụ cười hoàn mỹ: “Cha, mẹ, con chào hai người!”
Trương Linh Dật: "..."
Trương ba ba: "..."
Trương mụ mụ: "..."
Vương Nghiễm Ninh lúc này chỉ muốn quay về một phút đồng hồ trước để đập ૮ɦếƭ chính mình TT__TT..
Chuyện này không xong rồi! không biết cha mẹ Trương Linh Dật sẽ nhìn mình thế nào đây!!
Kết quả mẹ của Trương Linh Dật tỷ số dẫn trước, hồi phục lại tinh thần đầu tiên. Bà khẽ mỉn cười, đứng lên ngoắc tay về phía Vương Nghiễm Ninh nói: “Tiểu Vương, lo lắng cái gì, tới đây ngồi, chúng ta cùng nhau nói chuyện một chút.”
Vương Nghiễm Ninh đem hành lý cất kỹ, y cắn răng ngồi giữa Trương Linh Dật và mẹ của hắn.
“Mấy tháng này.. cô chú, con là bạn cùng phòng với Trương Linh Dật…” Vương Nghiễm Ninh cố gắng vãn hồi lại chút hình tượng.
Không nghĩ tới mẹ của Linh Dật lại ‘’xì’’ cười một tiếng nói: “Mới vừa nãy con không phải gọi chúng ta là cha mẹ sao, tại sao hiện giờ lại đổi thành cô với chú rồi?”

Vương Nghiễm Ninh đỏ mặt lên, miệng lắp bắp nói: “Miệng.. con nói nhầm.”
Mẹ của Linh Dật cười nói: “Không sao, gọi cha mẹ cũng có thể, dù sao cũng là chuyện sớm muộn thôi.”
Vương Nghiễm Ninh: “? ? ?”
Mẹ của Linh Dật ra vẻ kinh ngạc nói: “Sao vậy? Chẳng lẽ con không muốn ở bên Linh Dật cả đời?”
Vương Nghiễm Ninh cả kinh, nhìn về phía Trương Linh Dật.
Gương mặt của Trương Linh Dật cũng đã đỏ lên, hắn gãi đầu nói: “Chuyện kia.. Nghiễm Ninh, cha mẹ anh đã biết mối quan hệ của chúng ta rồi.”
Trái tim của Vương Nghiễm Ninh đầu tiên là ‘’thình thịch’’ nhảy lên. Nhưng ngay sau đó dần định lại, nếu cha mẹ của Trương Linh Dật đều đã biết, thái độ như vậy không phải là… đã đồng ý?
Một cảm giác mừng rỡ như điên xông lên đầu, Vương Nghiễm Ninh không thể tin nhìn Trương Linh Dật. Lại quay sang nhìn cha mẹ của hắn. Trong lúc nhất thời cũng không biết nói cái gì cho phải.
Cha của Trương Linh Dật ngồi ở bên cạnh nhìn y hồi lâu. Ông ho nhẹ nói: “Tiểu Vương ah’, cậu và Trương Linh Dật.. chuyện này chúng ta đã biết rồi. Nhưng thật sự chúng tôi vốn không chấp nhận…”
“Ông lớ ngớ nói cái gì đó!” mẹ Linh Dật không đợi cha của hắn nói hết lời, đã nhảy vào ngăn chặn. Nói một tiếng cắt ngang, còn quay sang liết ông một cái. Cha của Linh Dật ngay lập tức im lặng.
Mẹ Linh Dật lúc này mới kéo tay Vương Nghiễm Ninh qua, vỗ nhẹ lên đó. Cũng tinh tế nhìn y một cách cẩn thận. Cho đến khi gương mặt Vương Nghiễm Ninh đỏ bừng, bà mới thở dài: “Tiểu Vương, con đừng để trong lòng câu nói đó của ông ấy, thời đại hiện giờ cũng không còn giống như lúc trước. Con và Linh Dật tuy là đàn ông, nhưng chỉ cần hai đứa thật tâm với đối phương. Thật lòng thật dạ muỗn trải qua con đường đời này cùng nhau, chúng ta nhất định sẽ ủng hộ.”
Vương Nghiễm Ninh trong lòng ấm áp, thanh âm có chút nghẹn ngào: “Cô ah’…”
"Còn gọi cô nữa ah’!” Đôi mắt xinh đẹp của mẹ Linh Dật trừng y một cái. Thậm chí còn mang chút tính tình thiếu nữ e thẹn. Nhưng bà ngay sau đó lập tức thở dài, nói “Ban đầu Linh Dật nói với ta nó là đồng tính. Lúc đó ta và cha nó thật sự rất tức giận. Chúng ta đã nuôi nấng một đứa con trai bảo bối như thế. Từ nhỏ đến lớn không hề làm chúng ta bận tâm điều gì. Nhưng không ngờ hôn nhân của nó… Aizz, chúng ta chỉ sợ nó đi ra ngoài học mấy thứ hỗn độn kia. Bất quá bây giờ nhìn con, ta và cha nó đã yên lòng.”
Cha của Trương Linh Dật vừa bị vợ mình liết đến xanh mặt. Hiện giờ vội vàng ở bên cạnh phụ hoạ bổ sung: “Đúng vậy, mặc dù Linh Dật nói mình là đồng tính. Nhưng mấy năm qua nó cũng không gây ra chuyện gì, thành thật chờ con. Chúng ta vốn đang buồn bực chuyện này, nhưng bây giờ nhìn lại... mấy năm này chờ cũng rất đáng giá ah’!” Dứt lời còn cười hai tiếng sang sảng.
“Được rồi cha mẹ, chuyện đã qua đừng nói nữa.” Trương Linh Dật nghe bọn họ nói xong có chút xấu hổ, hắn ngăn lại câu chuyện của ba người nói, “Hay là dọn dẹp rồi cùng nhau ăn cơm đi.”
“Mẹ với vợ con nói chuyện hai ba câu thì làm sao?” Mẹ Linh Dật nhìn về phía hắn xem thường, “Con ở nhà thì nấu cơm đi, mang cha con vào bếp làm chung. Mẹ cùng với tiểu Vương tâm sự.” Bà nói xong quay về phía cha của Linh Dật: “Lão Trương, ông mang con trai mình đi nấu cơm!”
“Được được, đi thôi.” Lão bà đại nhân đã lên tiếng, cha của Linh Dật làm sao dám cãi lời. Ông lập tức xách lỗ tai Trương Linh Dật, tha vào phòng bếp.
Hắc hắc, cho nên nói Trương Linh Dật sợ vợ như vậy, thì ra là di truyền ah\'!
“Tiểu Vương, chúng ta cùng nhau tâm sự.” Không có người nào cản trở, mẹ của Trương Linh Dật lập tức cười tươi như hoa.
Thời điểm bà biết con trai mình là đồng tính thì tức giận gần ૮ɦếƭ, chỉ sợ Trương Linh Dật đi ra ngoài làm chuyện hỗn loạn. Sau đó rất vất vã chấp nhận, nhưng nhìn con trai mỗi năm lại lớn thêm một tuổi. Người hắn chờ cũng không thấy tăm hơi, điều này làm bà thật sự bất mãn.
Ta không cần biết người con yêu có phải là đồng tính hay không, con nhất định phải lừa được cậu ta mang về nhà ah’!
Cho nên tự nhiên bà cũng khó tránh khỏi bất mãn với việc con trai mình si ngốc, chờ đợi đối tượng không biết tên nào đó ở Đài Loan.
Con trai của bà vừa đẹp trai lại vô cùng xuất sắc, đối tượng kia khó cưa đổ vậy sao?
Lần trước bà gọi điện thoại về nhà, lại có một người lạ bắt máy. Còn tự xưng là khách thuê phòng, điều này đã khiến bà nghi ngờ không dứt. Nhưng không nghĩ đến đây chính là đối tượng con trai bà một mực chờ đợi.
Mẹ Linh Dật không nhịn được tò mò, liền xách cổ áo lão Trương, không thèm để ý đến công viêc. Gấp rút trở về gặp mặt con dâu.
Kết quả vừa nhìn thấy lại là một người vừa đẹp trai vừa lịch sự. Chưa kể khí chất cùng phong độ của y so với con trai bà quả xứng đôi.
Mẹ của Trương Linh Dật âm thầm đánh năm ngôi sao sáng cho Vương Nghiễm Ninh.
Đối tượng như vậy, mấy năm nay con trai bà chờ cũng không oan uổng.
Ngay lúc con trai bà come out, bà vẫn luôn lo lắng hắn mang mấy người hỗn độn về nhà. Kết quả, lại là một người như Vương Nghiễm Ninh. Trừ giới tính là nam ở ngoài ra, còn lại có thể nói là vượt qua dự tính của hai vợ chồng bà. Mẹ Trương Linh Dật nhất thời vui mừng quá mức, nhìn Vương Nghiễm Ninh chỗ nào cũng thấy thuận mắt.
Cùng Vương Nghiễm Ninh nói chuyện không bao lâu, mẹ Linh Dật đã đem gia đình, nghề nghiệp, và vv..v.v.. hỏi một cách rõ ràng. Bà lại càng thêm hài lòng, nhìn vẻ mặt của bà hiện giờ, chỉ còn thiếu chút nữa không ngay lập tức tổ chức hôn lễ cho bọn họ.
Nhưng vì Vương Nghiễm Ninh trong lòng vẫn nhớ đến một chuyện khác. Y vất vả chờ mẹ Trương Linh Dật nói xong, cẩn thận hỏi bà: “Cô ah’, hai người lúc nào biết chuyện của chúng con?”
Mẹ của tiểu Trương suy nghĩ một chút: “Cũng đã hai ba năm rồi.”
Vương Nghiễm Ninh ngũ vị tạp trần, trong lòng không rõ tư vị, nói không nên lời.
Hai ba năm trước y vẫn còn đang ở Đài Loan. Cũng không hề liên lạc với Trương Linh Dật.
Nhưng Trương Linh Dật đã ở nhà lót đường sẵn. Chẳng lẽ hắn đã xác định bọn họ nhất định sẽ ở cùng nhau sao?
Mặc dù cha mẹ của Trương Linh Dật hiện giờ nhìn rất bình tĩnh. Thậm chí còn có thể nói là vui mừng. Nhưng Vương Nghiễm Ninh biết, thời điểm Trương Linh Dật come out, nhất định không thể nào nhẹ nhàng như vậy.
Trong lúc hai người họ nói chuyện phím cùng nhau. Lão Trương cùng tiểu Trương đã làm xong một bàn tiệc lớn vô cùng phong phú.
“Mẹ, Nghiễm Ninh, đi ăn cơm.” trên tay Trương Linh Dật vừa bưng một tô canh khoai tây hầm cà chua thịt sườn, vừa hướng về phía phòng khách hô to.
“Đi ăn cơm thôi.” Mẹ của Linh Dật kéo tay Vương Nghiễm Ninh đến phòng ăn.
Vì đây là lần đầu tiên ăn cơm cùng con dâu, cha của Trương Linh Dật cố ý trổ tài nghệ, làm thật nhiều món ăn sở trường của mình.¨
Vương Nghiễm Ninh sau khi cùng với mẹ Linh Dật nói chuyện phiếm, trong lòng cũng buông lỏng. Y liền ngồi xuống bàn bốn người.
“Tiểu Vương, con mau nếm thử món canh này, cha của Linh Dật làm món này rất ngon.” Mẹ Linh Dật vừa nói vừa múc một ít canh vào chén cho Vương Nghiễm Ninh.
“Con cảm ơn.” Vương Nghiễm Ninh liên tục cầm chén đưa về phía trước.
“Không biết món sở trường bình thường của tiểu Vương là món gì?” Cha Linh Dật thình linh hỏi một câu như vậy.
Sặc mặt Vương Nghiễm Ninh cứng đờ.
Đốt nhà bếp… Trương Linh Dật âm thầm tiếp lời.
Mẹ Trương Linh Dật gắp một miếng cà tím ướp muối bỏ vào trong chén lão Trương: “Làm dâu nhà Trương gia chỉ cần ăn là được, cần gì phải biết làm đồ ăn!”
Nếu bắt tiểu Vương nấu ăn, đây không phải rõ rãng là đang ám chỉ, khiêu chiến với uy quyền của lão nương ta sao!
Cô ah’.. là con rễ.. cảm ơn!
Mặc dù Vương Nghiễm Ninh âm thầm gào thét trong lòng, nhưng trên mặt lại vô cùng xấu hổ.
Cha của Trương Linh Dật vẻ mặt đưa đám nhìn miếng cà trong chén mình.
Lão bà!! Anh sai rồi, có thể đừng bắt anh ăn món cà tím ướp muối anh ghét nhất này không ah’!
Đến buổi tối, cha mẹ của Trương Linh Dật ngủ một phòng, còn Trương Linh Dật ngủ phòng mình. Vương Nghiễm Ninh vô cùng xấu hổ, không dám ở trước mặt cha mẹ Trương Linh Dật thẳng thừng ngủ cùng hắn. Chỉ dám trở về căn phòng nhỏ kia của mình.
Trương Linh Dật năng nĩ mãi không được, hắn không thể làm gì khác hơn đành để y đi. Kết quả chờ đến khi cha mẹ Tiểu Trương đã ngủ. Hắn len lén phi đến phòng Vương Nghiễm Ninh.
“Thụ thụ.” Trương Linh Dật rón ra rón rén mở cửa phòng, hắn đi tới vén cái chăn trên người Vương Nghiễm Ninh.
“Anh tới đây làm gì?” Vương Nghiễm Ninh vẫn còn chưa ngủ, vừa thấy Trương Linh Dật đi vào. Nhất thời khẩn trương, mãnh liệt đẩy hắn ra ngoài, “Mau trờ về phòng mình ngủ đi.”
“Không muốn~~” Trương Linh Dật giống như gấu Koala, dùng chân tay quấn lấy người Vương Nghiễm Ninh, “Hai chúng ta đã mấy ngày không gặp, em cũng không để cho anh ôm một cái, đúng là không nhân đạo!”
“Cha mẹ anh đang ở kế bên đó!” Vương Nghiễm Ninh có chút nhàn nhạt tức giận.
“Bọn họ không rãnh quản chúng ta đâu, cũng không biết đang làm cái gì đó!” Trương Linh Dật dựa sát vào người Nghiễm Ninh, hắn thổi khí vào lỗ tai y, giọng nói mập mờ.
Vương Nghiễm Ninh tự nhiên cũng nghĩ đến không ít chuyện trong đầu, mặt nhất thời nóng lên. May là nhà Trương Linh Dật cách âm tốt, nên cũng không nghe được âm thanh không hài hoà gì.
“Anh rất nhớ em.” Trương Linh Dật cọ cọ lên người Vương Nghiễm Ninh, trong giọng nói mang theo chút uỷ khuất.
Vương Nghiễm Ninh trong lòng mềm nhũn, trở người ôm lấy hắn: “Có phải lúc anh come out đã chịu không ít khổ?”
“Không có.” Trương Linh vuốt mặt y, “Cha mẹ anh rất dễ nói chuyện.”
Vương Nghiễm Ninh thở dài, không nói gì.
Trương Linh Dật trầm mặt một hồi, nói: “Muốn cùng em sống cả đời thì sớm muộn gì cũng phải qua cửa ải này. Sau khi anh tốt nghiệp, cha mẹ anh muốn sắp xếp chuyện hôn nhân. Anh vì không muốn phiền phức nên đã come out.”
Vương Nghiễm Ninh im lặng nhíu mày: “Chú và cô không đuổi anh ra khỏi nhà?”
“Xém chút thôi.” Trương Linh Dật cười nói: “Không có chuyện gì, bây giờ không phải khổ tận cam lai sao?
Vương Nghiễm Ninh hôn lên gương mặt hắn.
Trương Linh hôn trở về, đem môi mình hôn Vương Nghiễm Ninh triền miên, nói: “Thụ thụ, anh muốn..”
Vương Nghiễm Ninh đưa tay xuống phía dưới, sờ lên tính khí Trương Linh Dật. Quả nhiên đã có tinh thần chiến đấu, nói: “Em lấy tay giúp anh.”
Trương Linh Dật ngồi dậy áp lên người y, thanh âm mang theo chút khàn khàn động tình: “Nếu không em thử dùng miệng giúp anh đi.”
Vương Nghiễm Ninh gương mặt đỏ ửng, thẹn thùng. Nhưng không có lên tiếng từ chối.
Đây chính là đồng ý ah’!
Trương Linh Dật cảm thấy nơi nào đó càng ¢ươиg ¢ứиg lên.
Hắn nằm ngửa ra, dựa đầu vào thành giường, để Vương Nghiễm Ninh úp sấp lại, đầu dán đến chỗ đang phồng lên của hắn.
Lưng quần của Trương Linh Dật được kéo xuống, vật bên trong đã phồng lên, quy đầu ướƭ áƭ, chảy ra dâm dịch thấm một mảng vào ҨЦầЛ ŁóŤ.
Vương Nghiễm Ninh cách một lớp ҨЦầЛ ŁóŤ liếm lên tính khí Trương Linh Dật. Hắn nhất thời không kìm ném được, lấy tay ấn đầu y, để cái lưỡi mềm mại càng sát lại gần hơn.
Vương Nghiễm Ninh liếm bên ngoài lớp ҨЦầЛ ŁóŤ một hồi, sau đó mới đem quần của hắn kéo xuống. Tính khí dâng trào kia lập tức nhảy ra ngoài, chạm đến gương mặt của Vương Nghiễm Ninh.
Vì bọn họ không mở đèn, nên Vương Nghiễm Ninh chỉ mơ hồ nhìn thấy một đường thằng đứng trong bóng tối —— vừa lớn lại vừa thô to.
“Nghiễm Ninh..” Thanh âm của Trương Linh Dật khó nhịn được.
Vương Nghiễm Ninh nhắm mắt lại, y đem tính khí của hắn ngậm vào miệng.
Trương Linh Dật thoải mái ngẩng đầu lên, rốt cuộc không nhịn được nữa, không ngừng động thắt lưng.
Tính khí không ngừng đâm vào cổ họng Vương Nghiễm Ninh. Khiến y nhất thời nôn khan, nhưng Trương Linh Dật lại không biết, không nhịn được giữa lấy đầu Vương Nghiễm Ninh.
CCMN mà!
Vương Nghiễm Ninh bị tính khí hắn đâm đến khoé mắt rơi lệ, vội càng lấy tay cầm lấy tính khí của hắn.

Thật vất vã liết hút, rốt cuộc Trương Linh Dật cũng вắи тιин.
Trương Linh Dật thoải mái thở dốc một hơi, hắn kéo cả người Vương Nghiễm Ninh, hôn lên đôi môi y.
Đêm còn rất dài…
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc