Vương Nghiễm Ninh được Trương Linh Dật ôm nửa người vào phòng tắm. Trương Linh Dật vặn vòi hoa sen, điều chỉnh nước ấm thật tốt. Nước ấm vừa phải phun ra ngoài, xối vào thân thể hai người.
Vương Nghiễm Ninh vẫn còn mặc áo sơ mi trên người, chiếc áo bị nước xối vào nhất thời có chút trong suốt, cảm giác như dính sát lên người y.
Hô hấp của Trương Linh Dật cứng lại, bất chợt đẩy Vương Nghiễm Ninh lên tường. Hắn тһô Ьạᴏ xé rách áo sơ mi của Vương Nghiễm Ninh. Khí lực của hắn rất lớn, mấy nút áo trực tiếp văng ra ngoài.
“Anh làm áo sơ mi của em hư như vậy, quay lại đây mà bồi thường ah’.” Hô hấp của Vương Nghiễm Ninh rất nặng. Lưng chống đỡ bức tường gạch lạnh như băng, không mấy thoải mái.
“Anh đem thân thể bồi thường cho em.” Trương Linh Dật nói, thân thể khẽ cúi xuống cắn lên đầu иgự¢ của Vương Nghiễm Ninh.
"Hô ——" Vương Nghiễm Ninh bị cắn cảm thấy có chút đau, hai tay chống đỡ trên vai Trương Linh Dật, “Nhẹ một chút.”
Y cảm thấy nửa người dưới vừa mới phóng thích của mình một lần nữa lại có cảm giác. Nhưng đột nhiên nhớ ra cái gì đó, y đưa tay xuống sờ nửa người dưới của Trương Linh Dật. Quả nhiên vẫn còn tinh thần.
“Em giúp anh ra.” Vương Nghiễm Ninh, nắm lấy tính khí của hắn dùng chút sức.
“Được, vậy em giúp anh.” Trương Linh Dật vừa nói, lại vừa lấy tay Vương nghiễm Ninh ra. Trong lúc Vương Nghiễm Ninh vẫn còn nghi hoặc. Hắn chợt đè bả vai của y, đem cả người y lật ngược lại. Phần иgự¢ của Vương Nghiễm Ninh dán sát lên bức tường gạch, hắn từ phía sau ôm chặt lấy y.
Vương Nghiễm Ninh lúc này mới ý thức được Trương Linh Dật muốn làm cái gì.
Y không hề bài xích cùng Trương Linh Dật phát sinh quan hệ, nhưng là…
“Linh Dật…” Vương Nghiễm Ninh muốn xoay người lại. Nhưng bị Trương Linh Dật ôm chặt ngăn chặn, y chỉ có thể gian nan xoay đầu lại, “Em…”
Miệng chưa kịp nói ra lời đã bị Trương Linh Dật hôn lấy, vòi hoa sen không ngừng phun nước xối lên người cùng đỉnh đầu của cả hai. Nước theo gương mặt chảy vào trong miệng. Một mùi vị kỳ lạ của hệ thống cung cấp nước, nhưng lại hoà trộn với mùi vị của đối phương, kích thích khoang miệng của nhau.
Áo sơ mi của Vương Nghiễm Ninh bị ném xuống đất, ướt thành một đoàn. Thân thể hai người trực tiếp dán chung ở một chỗ. Lồng иgự¢ và vùng bụng của Trương Linh Dật dính sát lên cái lưng bóng loáng của Vương Nghiễm Ninh. Vương Nghiễm Ninh thậm chí còn có thể cảm nhận được đường vân trên bụng của hắn.
Mà nơi nóng hừng hực như lửa kia, đang không ngừng cọ lên phần rãnh ௱ôЛƓ phía sau y.
Hơi nước trong phòng tắm đã dày đặc, nhiệt độ cao kích thích tinh thần của cả hai. Dòng nước nóng không ngừng chảy vào nơi tương giao giữa hai người, càng làm cho làn da thêm trắng mịn.
“Anh muốn em.. Nghiễm Ninh..” Trương Linh Dật ghé vào bên tai Vương Nghiễm Ninh, hắn đã nhẫn đến cực hạn rồi.
Vương Nghiễm Ninh cảm giác mình đã không còn chống đỡ được nữa. Y biết hắn đau khổ, cố nhẫn nhịn sự ђàภђ ђạ. Trong lòng rốt cuộc mềm nhũn nói: “Kia.. anh nhanh lên một chút.”
Vừa được lệnh miễn xá, Trương Linh Dật mừng rỡ, xoay người lấy một ít sữa tắm. Đem toàn bộ bôi lên người của Vương Nghiễm Ninh. Hai tay hắn cũng phảng phất mang theo nhiệt hoả. Đôi tay xoa khắp thân thể của Vương Nghiễm Ninh. Trong nháy mắt đốt lên tất cả đau khổ, đè nén của sự kích tình.
Vương Nghiễm Ninh chưa từng bị bất cứ kẻ nào vuốt ve toàn thân như vậy. Nhất thời miệng đắng lưỡi khô. Thân thể trắng nõn đỏ thành một mảnh. May mắn không bị sữa tắm bao phủ một lớp bọt trên đầu иgự¢. Tính khí phía trước lại một lần nữa đứng lên.
“Em có cảm giác..” Trương Linh Dật cười nói, tay trái nắm lấy tính khí nhạy cảm đang cứng lên của y. Tay phải đem sữa tắm còn dư trên đầu иgự¢, chậm rãi đẩy vào nơi mà không có bất kì ai chạm qua. Ngón tay hắn từ từ tiến vào vùng đất sâu thẳm kia.
Ngay cả Vương Nghiễm Ninh cũng chưa từng chạm qua nơi nhảy cảm đó. Ngón tay của Trương Linh Dật không ngừng thăm dò vào bên trong. Thân thể Vương Nghiễm Ninh cứng đờ. Hậu huyệt đột nhiên thắt chặt lại, chặt đến độ hút cả ngón tay của Trương Linh Dật.
“Thả lỏng một chút.” Trương Linh Dật nói, hắn cũng là lần đầu tiên làm chuyện như vậy. Khẩn trương đến độ đầu đầy mồ hôi. Mồ hôi và nước nóng hoà quyện vào nhau, cùng chảy xuống, “Anh sợ làm em đau.”
Vương Nghiễm Ninh hít một hơi thật dài, cố gắng làm mình thả lỏng.
Trương Linh Dật lúc này mới thật cẩn thận đi vào, khai khẩn vào bên trong.
“Đau…” Vương Nghiễm Ninh sắc mặt tái nhợt đi. Ngón tay của Trương Linh Dật không ngừng dùng sức. Đáng ૮ɦếƭ, nơi nhỏ như vậy.. những cặp đồng tính rốt cuộc làm như thế nào vậy?
Bây giờ chẳng qua chỉ là ngón tay, nếu để cho súng thật đi vào.. làm sao y có thể chịu được ah’. Vương Nghiễm Ninh có một loại xung động muốn hô ngừng lại giữa đường.
“Anh mau đi vào đi!” Vương Nghiễm Ninh cam chịu nói, dù sao cũng là đau, còn không bằng trực tiếp làm. Y thật sự không thể chịu được kiểu khuếch trương không thoải mái như thế này!
Trương Linh Dật bật cười: “Không khuếch trương tốt sẽ làm cho em rất đau.” Hắn vừa nói lại vừa tăng thêm một ngón tay đi vào.
Sắc mặt Vương nghiễm Ninh trắng hơn, cả người bắt đầu nhũn ra. Cái cảm giác không chịu nổi này khiến cho toàn thân y mềm nhũn. Dường như không thể đứng vững.
Trương Linh Dật cảm thấy Vương Nghiễm Ninh đang khó chịu. Chính hắn cũng thấy khổ sở, rõ ràng đã nhẫn đến cực hạn. Hận không thể lập tức công thành đoạt đất. Nhưng hắn vẫn nhẫn nại khuếch trương, làm đủ tiền hí, ngón tay lại gia tăng lên ba ngón.
Vương Nghiễm Ninh cảm giác mình giống như muốn vỡ ra. Y hít một hơn thật dài, miễn cưỡng quay đầu lại nói: “Hôn em.”
Trương Linh Dật lãnh mệnh tiến lên, ʍúŧ lấy cánh hoa đỏ thẫm kia, hôn y thật sâu, răng môi quấn lấy nhau. Trong cổ họng truyền đến tiếng nước chảy xen lẫy tiếng nước của vòi hoa sen. Điều này cực kì kích thích Trương Linh Dật. Hắn cuối cùng cũng rút ngón tay ra, thân thế dán sát lại gần Vương Nghiễm Ninh.
“Anh yêu em, Nghiễm Ninh.” Hắn cắn nhẹ lổ tai đã đỏ lên của Vương Nghiễm Ninh. Đem tính khí phát nhiệt của mình đâm vào hậu huyệt y.
Anh cũng thật khác biệt, một bên vừa tiêm thuốc mê, một bên vừa đi vào ah’! Vương Nghiễm Ninh cảm thấy thân thể của mình bị tính khí của hắn một tấc lại một tấc xâm nhập. Không khỏi khẩn trương cong người, nắm lấy cánh tay Trương Linh Dật đang ôm ngang eo y.
“Đau không?” Tiến vào một phần ba, Trương Linh Dật cảm thấy mình không thể nhịn được.
Nhưng hắn vẫn không thể không đau lòng, yêu thương nhìn Vương Nghiễm Ninh.
Còn điều gì có thể so sánh với tình cảnh trước mắt đang ђàภђ ђạ người này của hắn đây?
Đau – ૮ɦếƭ – rồi!!
Vương Nghiễm Ninh gầm thét trong đầu, rốt cuộc tại sao các cặp gay lại thích làm chuyện như vậy ah’!
“Anh bớt nói nhảm đi, tốc chiến tốc thắng!” Vương Nghiễm Ninh nghiến răng nghiến lợi nói.
Trương Linh Dật vẫn tiếp tục đi tới, hậu huyệt sâu thẳm đang kẹp chặt, hút lấy tính khí của hắn. Khiến hắn cảm thấy vừa sung sướng vừa muốn lấy được nhiều hơn.
“Xong chưa ah’!” Vương Nghiễm Ninh cảm giác mình muốn ૮ɦếƭ đến nơi, tại sao lại vừa thô, vừa dài như vậy chứ!!
“Rồi, rốt cuộc toàn bộ tiến vào.” Giọng nói Trương Linh Dật như thở ra. Hắn kéo tay Vương Nghiễm Ninh chạm vào nơi kết hợp giữa hai người.
Ai muốn ᴆụng chỗ này chứ!!!
Vương Nghiễm Ninh toàn thân giống như tôm bị luộc chín.
Chợt thu tay lại, Vương Nghiễm Ninh cũng không ngừng thở. Cái thứ khổng lồ kia làm bên trong y trướng đau không ngừng. Nhưng chỉ đau một lúc ban đầu, sau đó lại sinh ra một cảm giác kỳ diệu. Sự sung sướng không thể nói ra lời, vừa dạt dào vừa thoả mãn.
“Nghiễm Ninh, anh không nhịn được nữa.” Lý trí Trương Linh Dật rốt cuộc cũng bị đánh gãy, thắt lưng hắn bất chợt kéo ra, rồi lại dùng hết sức đẩy vào.
Trương Linh Dật… em muốn anh cùng ૮ɦếƭ chung!!
Có phải anh tính đem cả người em xé rách đến ૮ɦếƭ phải không?
Quanh quẩn trong đầu Vương Nghiễm Ninh nháy mắt xuất hiện nhiều hình ảnh y và Trương Linh Dật quyết đấu sinh tử. Nhưng ngay sau đó, cả người y đều bị Trương Linh Dật khống chế, hắn điên cuồng luận động thân dưới.
Đau đau đau đau đau!
Vương Nghiễm Ninh bị đâm đến khoé mắt chảy lệ, y nắm lấy cánh tay của Trương Linh Dật, hung hăn cắn một cái.
Trương Linh Dật bị y cắn, trên cánh tay truyền đến cảm xúc đau đớn. Kích thích thân thể cùng bản năng Dụς ∀ọηg của hắn. Tính khí chợt rút ra, rồi lại dốc toàn lực đâm vào bên trong.
Vương Nghiễm Ninh bị đâm đến trước mắt tối sầm, cuối cùng thất thanh kêu lên.
Rõ ràng là đau, nhưng thân thể bị người mình yêu nhồi vào, lại đem đến cảm giác khoái cảm ở trong lòng. Khiến Vương Nghiễm Ninh muốn ngừng nhưng lại không thể. Y không biết hình dung cảm giác hạnh phúc và cảm giác không chịu nổi này như thế nào. Chỉ có thể mặc cho thân thể đung đưa theo luận động của Trương Linh Dật. Phảng phất giống như một chiếc thuyền nhỏ không ngừng bị thuỷ triều đưa đẩy.
Nước ở vòi hoa sen không ngừng xối lên thân thể hai người. Động tác ra vào của Trương Linh Dật càng thêm mãnh liệt.
Còn Vương Nghiễm Ninh hiện giờ lại chậm rãi hưởng thụ cảm giác ngược đãi này. Sâu trong những cái thúc của Trương Linh Dật, y tìm thấy những tia khoái cảm. Trước mắt biến thành một màu đen, toàn thân đều nhũn ra. Chỉ có thể để Trương Linh Dật tuỳ ý ôm mình. Nếu không y thật hoài nghi mình có thể đứng được hay không.
“Sâu.. sâu quá…” Vương Nghiễm Ninh thở gấp nói.
Trương Linh Dật đã bị khoái cảm bao phủ, cơ bản không còn nghe được tiếng y nói. Tính khí của hắn đã cứng như thiếc, đâm vào bên trong Vương Nghiễm Ninh càng thêm khoái cảm.
Vương Nghiễm Ninh cũng không biết hắn rốt cuộc đã đâm vào rút ra bao lâu. Y chỉ cảm giác thấy mình như chiếc thuyền nhỏ, không ngừng chìm nổi giữa sóng to gió lớn. Cho đến sau khi chậm rãi cảm nhận được sự sung sướng của luận động. Tính khí Trương Linh Dật rút ra rồi đâm vào, làm cho y thực tủy biết vị[1]. Đau đớn xen lẫn trầm mê, cả người tràn ngập khoái cảm.
[1] ăn một lần lại muốn ăn nữa, ăn một lần là nghiện
“Anh… anh không được nữa…” Cằm Trương Linh Dật đặt trên vai Vương Nghiễm Ninh, Ⱡồ₦g иgự¢ phập phồng kịch liệt.
“Không nên.. ở.. ở.. bên trong..” Vương Nghiễm Ninh cảm thấy nơi đó trướng lên một chút, vột vàng đẩy hắn ra. Thân thể quay lại, đối mặt với Trương Linh Dật.
Cũng vừa lúc Trương Linh Dật bắn ra ngoài, bạch trọc dinh dính toàn bộ đều вắи ℓêи вụиg Vương Nghiễm Ninh, chất lỏng chậm rãi trượt dài cùng sữa tắm.
Một màn này vô cùng kích thích thị giác hai người. Trương Linh Dật không nhịn được ôm chặt lấy Vương Nghiễm Ninh. Khắp người Vương Nghiễm Ninh đều thoa sữa tắm, ôm lấy rất trơn. Nhưng cái cảm xúc này lại vừa kỳ diệu vừa thoải mái. Hai người đều phóng thích ra, tính khí đã mềm xuống. Nhưng Vương Nghiễm Ninh cảm thấy, Trương Linh Dật giống như lại tiếp tục động dục, tính khí hắn có chút ngẩng đầu.
Vương Nghiễm Ninh: “…”
Trương Linh Dật thở hổn hển nói: “Tắm trước đã, sau đó chúng ta làm thêm một lần nữa nha!” Hắn vừa nói, vừa đưa tay cầm lấy vòi sen đang phun nước. Bắt đầu rửa sạch thân thể cho Vương Nghiễm Ninh.
Vương Nghiễm Ninh sờ sờ hắn, cười nói: “Làm một lần nữa, em sợ ngày mai không dậy nổi.”
Cho đến khi tắm rửa sạch sẽ cho Vương Nghiễm Ninh xong. Trương Linh Dật cầm một cái khăn lông lớn, lau khô thân thể cho hai người. Hắn bế Vương Nghiễm Ninh đi về phòng của mình.
Giường của Trương Linh Dật rất lớn. Tuy là mùa hè, thế nhưng vẫn còn trải một lớp đệm dày cùng một cái chăn mềm mại. Hắn cầm điều khiển từ xa của máy lạnh, chỉnh nhiệt độ đến mức thấp nhất.
Vương Nghiễm Ninh một thân xích lõa nằm trên chiếc giường mềm mại, vóc người y thon dài, làn da trắng nõn. Thân thể đang nắm úp sấp lại, giống như một mỹ nhân ngư mắc cạn trên bờ. Trên lưng y là những dấu vết đầy kích tình được lưu lại. Những dấu hôn màu đỏ cùng những vết cắn trải dài trên lưng.
Một làn khí lạnh thổi tới người, làm cho lưng của Vương Nghiễm Ninh nổi da gà, y thoải mái thở hổn hển một hơi.
Khắp người Vương Nghiễm Ninh vẫn còn đọng lại dư vị khoái cảm của vừa rồi. Y không ngừng thở dốc, thân thể cũng khẽ phập phồng.
Trương Linh Dật thấy vậy, hai mắt hắn liền nóng lên. Cả người đè lên người Vương Nghiễm Ninh, áp sát lấy y.
“Biến ngay, anh nặng muốn ૮ɦếƭ!” Vương Nghiễm Ninh lẩm bẩm. Nhưng nói tới nói lui cũng không hề đẩy Trương Linh Dật ra.
Hai người cứ như vậy xích lõa dán chung một chỗ. Vì mới vừa tắm xong, nên trên người đều tản ra mùi hương của sữa tắm. Ôm nhau cảm giác thật sự thoải mái.
Trương Linh Dật nhẹ nhàng liếm lên vành tai của Vương Nghiễm Ninh, động tình nói:”Nghiễm Ninh, anh cảm thấy rất hạnh phúc.”
Vương Nghiễm Ninh hai tai đều đỏ lên, nhẹ nhàng “Ừ” một tiếng.
“Em khi nào bắt đầu yêu anh?” Trương Linh Dật hỏi.
“Em cũng không biết…” Vương Nghiễm Ninh dụi đầu vào gối nói, “Chỉ biết.. là thật lâu.. thật lâu rồi…”
“Chúng ta thật khờ!” Hiện giờ đi truy cứu chuyện lúc nào bọn họ yêu nhau cũng không còn trọng yếu nữa. Quan trọng nhất là.. hai người sau này sẽ mãi mãi ở cùng với nhau tới trọn đời trọn kiếp.
Trương Linh Dật hôn lên cổ Vương Nghiễm Ninh, dọc theo đường nét trên lưng y. Hắn chậm rãi nhẹ nhàng hôn xuống.
Hô hấp của Vương Nghiễm Ninh trở nên nặng nề.
“Em lại muốn rồi phải không?” Trương Linh Dật cười khẽ, đưa tay chạm đến tính khí của Vương Nghiễm Ninh. Bên trong lớp chăn, hắn xoa nhẹ lên tính khí y.
“Nói nhảm, anh không phải cũng vậy?!” Vương Nghiễm Ninh trong lòng (#‵′)凸. Là đàn ông ai bị trêu chọc như vậy không cứng lên. Đừng tưởng rằng mình không có phát giác! Nơi đó của hắn không phải đang hoá thành cầm thú, không ngừng đâm lên bắp đùi của mình sao?!
Trương Linh Dật vỗ về, xoa Ϧóþ tính khí Vương Nghiễm Ninh. Vừa đưa tay cúi người thăm dò hậu huyệt của y, hắn phát hiện nơi đó đã sưng đỏ lên không ít.
“Sưng lên rồi.” Hắn sờ sờ lên nơi đó, trong lòng thương tiếc không thôi.
Nói nhảm! lần đầu làm dĩ nhiên phải như vậy.
Vương Nghiễm Ninh dứt khoát vùi đầu vào gối, phát điên nói: “Vậy anh rốt cuộc có làm không?”
Trương Linh Dật cười khẽ, Vương Nghiễm Ninh mặc dù bình thường có chút kiêu ngạo. Nhưng lại rất biết cách quan tâm người khác.
“Anh muốn làm.” Hắn nói, “Nhưng lần này không vào nữa.”
Vương Nghiễm Ninh đang nghi ngờ, cũng cảm giác được Trương Linh Dật đem hai chân của y khép lại. Chân của Vương Nghiễm Ninh vừa thon dài vừa thẳng tắp, chính giữa hai chân đang khép lại có một khe hở nhỏ.
Trương Linh Dật ngay sau đó cầm lấy tính khí của mình, cắm vào khe hở trung gian giữa hai đùi đang khép lại của y. Hắn bắt đầu rút ra đâm vào.
Thì ra… còn có thể làm như vậy…
Bắp đùi truyền đến cảm giác kích thích của sự va chạm. Mặt Vương Nghiễm Ninh càng ngày càng đỏ hơn. Nhưng ít đi cảm giác đau đớn trong dự tính. Loại chuyện kích thích dâm mỹ này khiến cho tinh thần y càng thêm hưng phấn. Rốt cuộc không nhịn được, đưa tay an ủi tính khí ở phía trước.
Nhiệt độ căn phòng càng ngày càng xuống thấp. Nhưng thân thể hai người lại nóng hầm hập.
Cảm giác khoái cảm lan toả khắp người cũng không thể nào dừng lại. Bởi vì tâm hồn của cả hai đã hoà quyện vào nhau.
Yêu người đó lâu đến như vậy, tưởng rằng đời này không thể nào chạm vào. Nhưng cuối cùng người đó lại hoàn toàn thuộc về mình!