30 Ngày Làm Gay - Chương 09

Tác giả: Lâm Tri Lạc

Làm gay ngày thứ 6
[ Người đó sinh bệnh, ngươi ngồi trên giường cho người ấy dựa vào trong иgự¢. Cùng nhau xem TV, uy thuốc cho người đó, cùng nhau đi tiêm thuốc ]
"Cậu không nghĩ chuyện này rất thần kinh sao? Làm sao thực hiện ah’?"
Sáng sớm Trương Linh Dật đã nhận được một tin nhắn của Vương Nghiễm Ninh.
”Đâu có, như vậy mới thể hiện được tình thâm ý trọng của chúng ta o(≧v≦)o!”
”Nhưng mà chúng ta không có ai sinh bệnh.”
”.....”
Vương Nghiễm Ninh nhìn tin nhắn Trương Linh Dật vừa gửi tới, cứ tưởng rằng đã thành công thuyết phục được hắn. Nhưng không nghĩ tới một lát sau điện thoại lại nhận được một tin nhắn..
”Thụ thụ, nếu không cậu giả bệnh đi! Tớ sẽ cố gắng chăm sóc cậu!”
Vương Nghiễm Ninh giận dữ, ngón tay rất nhanh ấn phím trả lời tin nhắn.
”Muốn giả thì cậu đi mà giả, đừng quên ngày hôm qua đã nói hai ngày này cậu mới là thụ!”
Trương Linh Dật rất nhanh hồi đáp lại.
"Tớ giả bệnh liền, tớ giả bệnh nè {{{(>_<)}}} tiểu công công, vậy cậu phải hảo hảo chiếu cố tớ nha! Tớ ở trên giường nằm chờ cậu tới chăm sóc tớ ~@^_^@~ " *công công cơ đấy, anh gian thấy ghê =))*
Này tuyệt đối là âm mưu!!
Vương Nghiễm Ninh đối với cái thế giới này đã hoàn toàn tuyệt vọng..
Duỗi lưng bước xuống giường rửa mặt xong, Vương Nghiễm Ninh mang theo sách giáo khoa đến thư viện.
Cùng Trương Linh Dật thần kinh, vậy chắc mình thật sự thành kẻ bị điên rồi. Vương Nghiễm Ninh cảm thấy cần phải làm sạch thế giới tâm trí của y bằng những con số toán học ah’.
Kỳ thi cuối kì sắp đến nên trong thư viện đều kín hết chỗ.
Vương Nghiễm Ninh thật vất vả mới tìm được một chỗ trống ngồi xuống, vừa ngẩng đầu lên lại phát hiện người ngồi đối diện mình là La Tử Tuệ.
La Tử Tuệ là một mỹ nhân, trong trường chưa từng gặp qua nhưng cũng từng nghe nói. Vương Nghiễm Ninh có gặp cô nàng vài lần, ấn tượng với cô ta cũng không tệ lắm nên mỉm cười gật đầu.
La Tử Tuệ cũng cười lại nhưng không lộ ra hàm răng, rất là thục nữ.
Vương Nghiễm Ninh cúi đầu đọc sách, một lát sau La Tử Tuệ đẩy cho hắn một tờ giấy.
Vương Nghiễm Ninh có chút nghi hoặc nhìn qua tờ giấy, trên đó viết: Tớ không có mang di động, cậu có thể cho tớ mượn di động gọi điện thoại không?
Vương Nghiễm Ninh không nghĩ gì nhiều, đưa di động cho cô nàng.
La Tử Tuệ tiếp nhận di động nhưng lại trả trở về, đẩy tớ giấy, trên đó viết: ”Cậu cài mật khẩu.”
Vương Nghiễm Ninh lúc này mới nhớ tới chuyện hai ngày trước, y và Trương Linh Dật cài mật khẩu di động. Nhưng đồng thời cũng nhớ ra một chuyện —— màn hình điện thoại di động của y hiện giờ là ảnh chụp của Trương Linh Dật.
Vương Nghiễm Ninh trong lòng nhất thời có một chút xấu hổ nói không nên lời. Tuy rằng di động có cài đặt mật khẩu nhưng ấn phím vẫn có thể nhìn thấy màn hình di dộng. Cho nên hẳn là La Tử Tuệ đã thấy được.
Y tuy rằng một lòng muốn trả thù xã hội, thương tổn tâm hồn của nhiều nữ sinh. Nhưng La Tử Tuệ cùng với những nữ sinh khác dù sao cũng bất đồng. Cô và Trương Linh Dật quan hệ thân mật, Trương Linh Dật ngày hôm qua vừa nói từng xem cô ta là đối tượng hẹn hò. Mặc dù hiện tại y cùng Trương Linh Dật trên danh nghĩa đang làm gay. Nhưng có lẽ trong tương lai Trương Linh Dật và La Tử Tuệ có thể sẽ phát triển mối quan hệ.
Vương Nghiễm Ninh càng nghĩ càng thấy khó chịu, nhưng thấy La Tử Tuệ sắc mặt bình thường. Tựa như cũng không có kinh ngạc, tâm hơi định lại, đưa lại tờ giấy cho nàng: ”A, thật xin lỗi.. tớ đột nhiên nhớ ra điện thoại đã hết tiền, không thể gọi được.”
”Như vậy ah’, không sao, tớ đi mượn của người khác.”La Tử Tuệ cười cười, lại chuyền tờ giấy hướng phía y. ”Đúng rồi, cậu có thể giúp tôi một chuyện không?”
Vương Nghiễm Ninh vẽ một cái ”?” đưa ngược lại.
”Bạn cùng phòng của Linh Dật nói hắn hôm nay bị bệnh, cậu có thể giúp tớ đưa cháo cho hắn không? Nữ sinh không thể đến ký túc xá của nam sinh. Cậu giúp tớ có được không?” sau đó còn vẽ một khuôn mặt cười tươi.
Vương Nghiễm Ninh lại cười không nổi.
Ở đại học F ai cũng biết Vương Nghiễm Ninh và Trương Linh Dật như nước với lửa.
La Tử Tuệ và Trương Linh Dật quan hệ tốt như vậy, càng không thể không biết Trương Linh Dật có thái độ gì đối với y. Tại sao lại muốn y đưa cháo cho Trương Linh Dật?
Vương Nghiễm Ninh không rõ tâm tư của La Tử Tuệ nhưng bất quá y cuối cùng cũng không cự tuyệt.
Giữa trưa, Vương Nghiễm Ninh đi theo La tử Tuệ mua cháo trứng muối với thịt ở căn tin, sau đó mang đến ký túc xá cho Trương Linh Dật.
Ký túc xá của trường đại học F vừa mới được nâng cấp, một phòng có bốn người ở, phía bên dưới là bàn học còn bên trên là giường.
Bây giờ sắp đến kỳ thi cuối kỳ nên bạn cùng phòng của Trương Linh Dật đều ra ngoài tự học, không có ở ký túc xá. Trương Dật Linh một mình nằm trên giường, đắp mềm đọc sách, nghe được tiếng gõ cửa, hắn miễn cưỡng đáp một câu: ”Cửa không có khoá, vào đi”
Vương Nghiễm Ninh đẩy cửa đi vào.
Trương Linh Dật vừa thấy Vương Nghiễm Ninh nhãn tình đã sáng lên, sách trên tay liền ném đi. Cả người nằm bắt động, đầu dựa vào mép giường, làm ra dáng vẻ vô lực nói: ”Cậu sao bây giờ mới tới ah’? tớ bệnh sắp ૮ɦếƭ rồi...” Nói xong còn cố tình dùng lực khụ khụ hai cái. *anh bỉ quá =)))*
”...” Vương Nghiễm Ninh đầu đầy hắc tuyến, hắn là đang vào vai diễn trẻ nhỏ trong bộ phim truyền hình cuộc sống nào sao..
”Cậu hiện giờ vẫn không có bị làm sao mà, đến ăn cháo đi.” Vương Nghiễm Ninh giọng nói lạnh lùng, đem cháo để trên bàn nói, ”Này là cháo của La Tử Tuệ, cô ấy nhờ tôi mang đến, cậu chút nữa leo xuống ăn đi.”
Trương Linh Dật nghe vậy mày nhíu một chút: ”Là cậu nói với Tử Tuệ?”
Vương Nghiễm Ninh nghe lời nói hoài nghi của Trương Linh Dật có chút không vui, tức giận nói: ”Dĩ nhiên không, là bạn kỳ túc xá của cậu nói với cô nàng, tớ chỉ là tình cờ gặp La Tử Tuệ ở thư viện thôi.”
”A.” Trương Linh Dật nghe xong nhưng suy nghĩ một hồi cảm thấy không hiểu, ”Không thể, cô ta có thể nhờ bạn cùng ký túc xá của tớ đưa cho, tại sao lại nhờ cậu đưa?”
Lúc trước Vương Nghiễm Ninh cùng hắn bất hoà, nên hắn không ít lần nói xấu y trước mặt La Tử Tuệ. La Tử Tuệ tại sao lại nhờ y đưa cháo cho hắn?
”Tôi sao biết được.” Vương Nghiễm Ninh trở mình xem thường, loại sự tình này hắn nên hỏi La Tử Tuệ sao tự nhiên đi hỏi y làm gì chứ.
”Aizz.. kệ, không nghĩ.” Trương Linh Dật ngửa đầu nói, ”Lòng dạ tâm tư của phụ nữ rất khó đoán.” Lập tức lại ló đầu lên nói: ”Thụ thụ, cậu đem máy tính xách tay của tớ lên đây.”
Vương Nghiễm Ninh không hiểu hỏi: ”Làm chi?”
”Đương nhiên là thực hiện kế hoạch làm gay của chúnh ta ah’.” Trương Linh Dật hợp tình hợp lý nói, ”Tớ chưa nói với cậu sao, thụ thụ? A không, hôm nay cậu là công. Tớ tốt xấu gì cũng là người yêu của cậu, người yêu cậu bị bệnh vậy mà cậu vẫn có tinh thần đi thư viện? Thật làm tớ đau lòng muốn ૮ɦếƭ. Hiện tại cho cậu một cơ hội để chuộc tội, lên đây đi.”
Vương Nghiễm Ninh khoé miệng run rẩy, Trương Linh Dật đầu óc thực sự không có bình thường ah’.
Vương Nghiễm Ninh cảm thấy trực giác của y nếu bình thường một chút, nhất định sẽ để cho sự tình không mục đích này chấm dứt ngay. Nhưng không biết vì cái gì lại cảm thấy mờ hồ, không nguyện ý chấm dứt sớm như vậy.
Vì thế y cuối cùng vẫn cầm máy tính xách tay đi đến bên giường của Trương Linh Dật.
”Hehehhe.. đến đây đi, bổn thiếu gia chia cho cậu một nửa cái mền.” Trương Linh Dật cười toe toét tiếp nhận máy tính, lại nhích người một chút, nhường một nửa cái giường cho y. Chăn mùa đông thực sự đầy cám dỗ, nhất là Vương Nghiễm Ninh mới từ bên ngoài đi vào, trên người vẫn còn mang theo khí lạnh.
Nên vì vậy Vương Nghiễm Ninh không khách khí chui vào ổ chăn của Trương Linh Dật.
Cái chăn đã được Trương Linh Dật đắp cả một buổi sáng, nên bên trong rất ấm áp dễ chịu. Vương Nghiễm Ninh tiến vào nhất thời thoải mái mà thở phào một cái.
Trương Linh Dật ngắm nhìn Vương Nghiễm Ninh, lại yên lặng nhường cho y nửa cái gối của mình để dựa vào.
”Cậu muốn làm gì?” Vương Nghiễm Ninh nhịn không được hỏi
”Tìm phim.” Trương Linh Dật đem máy tính xách tay đặt ở trên chăn, nhấn mở ra một trang web. Rốt cuộc mở ra một bộ phim. Vương Nghiễm Ninh nhìn thoáng qua tiêu đề —— The love of Siam.
“…..”
“Tớ đã thăm dò thử, nghe nói đây là bộ phim điện ảnh kinh điển nói về gay, rất ngây thơ trong sáng. Chúng ta dù sao tốt xấu gì cũng làm gay. Dĩ nhiên phải coi thử bộ phim này.”
“…..” Vương Nghiễm Ninh vẫn là quyết định im lặng coi phim như thế là tốt nhất, không cần tìm tòi nghiên cứu ý tưởng của Trương Linh Dật.
Ngay lúc y cảm thấy mình nên im lặng thì Trương Linh Dật lại làm một động tác khiến y hết hồn, thiếu chút nữa té xuống giường.
Trương Linh Dật đầu dựa lên vai y, giống như một con chim nhỏ.
”Cậu đang làm gì đó?” Vương Nghiễm Ninh rốt cuộc nhịn không được đẩy hắn qua một bên, phát điên quát lên.
Trương Linh Dật uỷ khuất mà nhìn y, từ phía sau lấy ra một tờ giấy đưa đến trước mặt. Tờ giấy ấy hiển nhiên là bản danh sách《 30 sự kiện những đôi tình nhân nên làm cùng nhau 》đã đẩy bọn họ không có đường trở về, hắn nói: ”Ở trên đây nói tớ bị bệnh, cậu phải ngồi ở trên giường để tớ dựa vào trước иgự¢. Chúng ta cùng nhau xem TV, nhưng chuyện đút tớ uống thuốc hay tiêm thuốc rất ngu ngốc, cho nên chúng ta đầu dựa vào nhau xem phim là được rồi ah’!”
Không phải chúng ta bây giờ đang rất ngu ngốc sao?
Tiểu linh hồn của Vương Nghiễm Ninh đang âm thầm đón gió rơi lệ.
Vì cái gì lúc trước y lại nghĩ ra phương pháp thần kinh gây tổn hại với bất lợi cho mình như vậy? Tại sao lại đáp ứng Trương Linh Dật cùng làm gay?
Nếu thời gian có thể trở lại, Vương Nghiễm Ninh khẳng định sẽ quay lại cái ngày bọn họ quyết định làm gay, không chút do dự một cước đạp ૮ɦếƭ chính mình.
Vương Nghiễm Ninh ảo não hối hận, nhưng vì nhìn thấy sự hưng phấn cùng ánh mắt chờ mong của Trương Linh Dật, cuối cùng không có đem lời đó nói ra miệng.
"Haizz ~ "
Trong lòng phát ra một tiếng than thở, Vương Nghiễm Ninh lại một lần nữa bất đắc dĩ thỏa hiệp: "Dựa lên đây đi!"
"YAA~ "
Trương Linh Dật hoan hô một tiếng, lại một lần nửa như "Chim nhỏ nép vào người" mà dựa lên vai Vương Nghiễm Ninh.
Mười phút sau..
"Tại sao nội dung của bộ phim này lại chậm như vậy?" Trương Linh Dật thập phần không kiên nhẫn.
"..." Vương Nghiễm Ninh mặc kệ hắn, mấy bộ phim ngây thơ trong sáng đều không phải như thế sao?
Lại qua mười phút.
Trương Linh Dật: "ZZZzzz..."
Vương Nghiễm Ninh không nói gì nhìn Trương Linh Dật miệng há hốc đang ngủ. Sau đó đầu hắn chậm rãi, chậm rãi từ bả vai của Vương Nghiễm Ninh rơi xuống Ⱡồ₦g иgự¢ của y, lại thoạt cái trượt nằm lên đùi của y.
Đầu của Trương Linh Dật hơi ngưỡng về phía bụng của Vương Nghiễm Ninh. Vương Nghiễm Ninh cúi đầu vừa lúc có thể thấy gương mặt của hắn. Ngũ quan thâm thuý, đôi mắt hắn được bao phủ bởi cặp lông mi vừa đen vừa dày ở trên khuôn mặt.
Hắn cứ như vậy lẳng lặng ngủ, tuấn tú mà không nữ tính, bên trong lại lộ ra nét thông minh. Chỉ cần miệng không mở ra, căn bản sẽ làm cho y liên tưởng đến đây là hai con người khác nhau.
Thực sự hắn nhìn rất khá.
Không hiểu sao, đột nhiên trong lòng y lại xuất hiện một cảm xúc kỳ lạ..
【 tiểu kịch trường 】
Trương Linh Dật: tiểu công, người ta bị bệnh rồi, khụ khụ ~
Vương Nghiễm Ninh: ân, bị bệnh sao? Đến đây tiêm thuốc, mau ૮ởเ φµầɳ ra!
Trương Linh Dật: %>_<% thật là, đã sớm biết ngươi mơ tưởng cúc hoa của ngươi ta mà... aa..ah! Điểm nhẹ a ~
.
.
.
Vương Nghiễm Ninh: Trương Linh Dật!!!!!!! làm đủ rồi! ta biết ngươi có sáu khối cơ bụng!
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc