Ngoại Truyện 1
Chân Điềm và Trần Tuý chính thức đi đăng kí kết hôn vào ngày cuối năm, sau khi Chân Điềm tham gia cuộc thi chọn bia vào mùa đông.
Đây là lần đầu tiên một cuộc thi bia được tổ chức ở trong nước, địa điểm được chọn làm nơi thi đấu là trung tâm triển lãm của công viên Tinh Quang, ban giám khảo gồm hơn bốn mươi trọng tài đến từ tám quốc gia.
Đài truyền hình ABA cũng cử phóng viên tới đưa tin, từ những bức ảnh được gửi về từ cuộc thi cho thấy mọi người đều vô cùng nhiệt tình.
Chu Kha Dã thân là ông chủ xưởng bia cũng tự mình tới quan sát, Trần Tuý đương nhiên không muốn để Chân Điềm một mình gặp gỡ anh ta, nhưng anh buộc phải tham gia buổi tổng duyệt nhạc hội đêm giao thừa năm nay của đài ABA, không cách nào phân thân.
Thế là anh phái Trần Nhất Nhiên qua đó giám sát.
Một đứa trẻ xuất hiện tại cuộc thi bia dĩ nhiên hấp dẫn rất nhiều ánh mắt tò mò của mọi người, toàn bộ thời gian thi đấu Chân Điềm đều kéo theo nó, đề phòng những lúc cô không để ý nó sẽ lén uống bia.
"Mợ ơi, bia được ủ như thế nào vậy?" Trần Nhất Nhiên làm ra vẻ như một đứa trẻ đang tò mò khám phá hỏi han cô, nhưng mục đích thật sự của nó là không để cho Chu Kha Dã có cơ hội nói chuyện với mợ mình.
Chân Điềm nói: "À, đó là một quá trình rất phức tạp, bắt đầu từ việc lựa chọn lúa mạch."
Trần Nhất Nhiên hỏi: "Bia đều được ủ từ lúa mạch sao ạ? Vì sao không dùng lúa mì?"
Chân Điềm đáp; "Bởi vì lúa mì đều được dùng để làm bánh mỳ rồi."
Trần Nhất Nhiên:...
Đừng cho là nó còn nhỏ mà lừa nó nhé, trên đời này rõ ràng có một loại rượu gọi là rượu gạo!
"Vậy chọn được lúa mạch rồi thì làm gì ạ?"
"Sau khi đã chọn được rồi thì đem hạt lúa mạch đi xay nhỏ, sau đó thêm nước để đường hoá, rồi lọc lấy dịch đường đun sôi, cho thêm hoa bia và các loại phụ liệu khác. Đun sôi bao lâu và cho thêm hoa bia gì còn phải tuỳ thuộc vào công thức của từng người nấu. Sau đó tuỳ theo các phương pháp lên men khác nhau mà ủ ra được các loại bia khác nhau."
Trần Nhất Nhiên nghe tới mức chóng mặt nhưng kết quả của cuộc thi vẫn chưa được công bố, nó nhất định phải kiên trì tới cùng.
Quá trình đánh giá của cuộc thi tương đối lâu, Chân Điềm tham gia vào hạng mục bia không cồn, có tất cả hơn ba mươi loại bia, mỗi lần giám khảo chấm điểm cho mười loại bia thì mất khoảng một tiếng đồng hồ.
Cho tới tận khi cách ủ của bia Ale, Lager và cả bia Lambic đều đã được Trần Nhất Nhiên hỏi hết ra thì kết quả cuộc thi cuối cùng cũng được công bố.
"Chào buổi sáng lúc sáu giờ" của Chân Điềm đại diện cho xưởng bia của Chu Kha Dã tham gia cuộc thi dành được huy chương vàng hạng mục bia không cồn, rút cuộc cũng khiến anh ta không mất mặt.
"Chúc mừng em." Kết quả này cũng khiến Chu Kha Dã rất vui, anh ta đi tới định bắt tay chúc mừng Chân Điềm. Trần Nhất Nhiên nhanh tay nhanh mắt bắt lấy tay anh ta, nói: "Cảm ơn."
Chân Điềm nhìn Trần Nhất Nhiên một cái, nó bình thản thu tay lại và nhe răng cười với cô.
Chân Điềm xoa đầu nó sau đó nói với Chu Kha Dã: "Cảm ơn anh."
Bàn tay cuối cùng cũng không nắm được.
Chu Kha Dã cũng thu tay lại, nhìn cô nói: "Xưởng bia còn có mấy loại bia tham gia ở các hạng mục thi khác nhưng chưa có kết quả, anh còn phải đợi thêm một lúc nữa."
"Vâng, vậy lát nữa lúc trao thưởng anh lên lĩnh luôn cũng được, dù sao thì em cũng đại diện cho xưởng bia của anh tham gia. Em đưa Thiện Thiện về trước đây." Đã phải đợi ở đây mấy tiếng đồng hồ, dù sao thì Trần Nhất Nhiên cũng chỉ là một đứa trẻ con, chắc nó đã không còn chút nhẫn nại nào nữa rồi.
Chu Kha Dã gật đầu, cũng không giữ cô lại, nhưng thân là người dành được huy chương vàng một hạng mục, Chân Điềm cũng không thể dễ dàng rời đi như vậy. Rất nhanh đã có phóng viên nghe được thông tin, chạy tới phỏng vấn cô. Phóng viên của đài ABA chạy ở trước tiên, đưa micro cho cô. Chân Điềm có lẽ không nhận ra anh ta, nhưng anh ta lại biết Chân Điềm.
Cả đài ABA có lẽ không ai không biết người bạn đời của MC Trần.
Chân Điềm nhìn phóng viên của đài ABA liền cảm thấy thân thiết hơn các phóng viên của đài khác vì vậy cơ bản đều trả lời các câu hỏi của anh ta. Phóng viên hỏi cô: "Từ đâu cô có cảm hứng để ủ ra loại bia này? "Chào buổi sáng lúc sáu giờ", tên này có ý nghĩa gì vậy ạ?"
Chân Điềm đáp: "Loại bia này vốn được tôi ủ để tặng cho bạn trai của tôi, tên bia cũng được đặt theo tính chất công việc của anh ấy."
"..." Phóng viên liền hiểu ra, MC Trần mỗi ngày đều dẫn chương trình bản tin lúc sáu giờ sáng, câu đầu tiên không phải là "Chào buổi sáng" sao!
Anh ta vừa rồi tại sao lại chạy nhanh như vậy chứ, cuối cùng bị ăn ngập thức ăn cho chó độc thân thế này!
Lấy lại tinh thần chuyên nghiệp của một phóng viên, anh ta tiếp tục kiên trì hoàn thành nốt cuộc phỏng vấn. Chân Điềm sau khi trả lời xong liền đưa Trần Nhất Nhiên trở về.
Cuộc thi lần này, xưởng bia của Chu Kha Dã đã giành được rất nhiều giải thưởng, ngoài huy chương vàng mà Chân Điềm đã đạt được ở hạng mục bia không cồn, ở hạng mục bia IPA mà bọn họ luôn đứng đầu cũng giành được huy chương vàng, ngoài ra còn có một huy chương bạc.
Chu Kha Dã gọi điện thoại cho Chân Điềm, muốn mời cô tới tham gia tiệc mừng.
Nhận điện thoại là Trần Tuý: "Anh Chu, muộn như vậy còn có việc gì sao?"
Chu Kha Dã sửng sốt, ngữ khí liền lạnh lùng hệt như Trần Tuý: "Đây là điện thoại của Chân Điềm, cho dù hai người đã kết hôn đi nữa thì anh cũng không nên nhận điện thoại của cô ấy."
Trần Tuý đáp: "Cô ấy đang tắm, tôi có hỏi rồi, cô ấy bảo tôi nhận điện thoại giúp cô ấy."
Có lẽ là câu trả lời có lực sát thương quá mạnh, Chu Kha Dã im lặng một lúc lâu mới nói: "Anh Trần, anh không thấy mình rất ấu trĩ sao?"
Trần Tuý không chút ngượng ngùng đáp: "Riêng chuyện về Chân Điềm, tôi quả thật rất ấu trĩ. Hơn nữa lời tôi nói vừa rồi cũng là sự thật."
Chu Kha Dã dường như không muốn nói thêm lời nào với Trần Tuý, trực tiếp nói ra mục đích của cuộc gọi này: "Tối nay chúng tôi có tổ chức một bữa tiệc ăn mừng, Chân Điềm có thể tới tham gia không?"
"Cô ấy đã đi tắm rồi, chắc là không định ra ngoài nữa đâu. Nhưng mà tôi cũng thể chuyển lời cho cô ấy giúp anh."
"Vậy được, tạm biệt." Chu Kha Dã nói xong liền bực mình ngắt điện thoại. Chân Điềm sau khi tắm xong đi ra vừa sấy tóc vừa hỏi Trần Tuý: "Vừa rồi Chu Kha Dã gọi điện thoại đến có chuyện gì vậy anh?"
Trần Tuý nói: "Anh ta nói tối nay có một bữa tiệc ăn mừng, hỏi em có tới tham gia không."
"À, em đã tắm rồi, không muốn ra ngoài lắm."
"Anh cũng đã nói với anh ta như vậy."
Chân Điềm:...
Vì vậy, vừa rồi anh đã nói với Chu Kha Dã rằng cô đang tắm sao?!
Mặc dù quả thật là cô đang tắm, nhưng câu này nói ra cũng quá mờ ám!
"Sao vậy?" Trần Tuý ôm lấy cô từ phía sau, anh đặt cằm lên vai, nghiêng đầu nhìn cô.
Chân Điềm:...
Đồ xấu xa, lại dám dùng sắc đẹp quyến rũ cô.
"Hôm nay Thiện Thiện lại bị gửi tới nhà ông bà ngoại, em biết ngay là anh không có ý gì tốt mà."
Chân Điềm quay đầu nhìn anh, hơi thở ấm áp lướt qua mặt Trần Tuý. Anh nhịn không được ngẩng lên ngậm lấy môi cô, hôn cô nồng nàn sau đó mới mơ hồ nói: "Bố mẹ anh nhớ cháu ngoại, anh để nó qua đó ở với họ thì có gì sai chứ?"
Chân Điềm muốn trợn mắt: "Em nói cho anh biết, Thiện Thiện rất thông minh, cứ như vậy, mỗi lần nó phải tới nhà ông bà ngoại là nó liền biết chúng ta đã làm gì đó."
Trần Tuý thấp giọng cười: "Chúng ta làm gì chứ? Như vậy sao?"
Tay của anh bắt đầu không an phận, Chân Điềm lúc đầu còn chống cự một chút, sau đó cuối cùng cũng mềm nhũn dưới sự khiêu kích của Trần Tuý, mặc anh công thành đoạt đất.
Vào ngày hoàng đạo cuối cùng của năm, Chân Điềm và Trần Tuý cuối cùng cũng đăng kí kết hôn, trở thành đôi vợ chồng hợp pháp được pháp luật bảo vệ. Trần Tuý đã xin nghỉ kết hôn vào tháng hai sang năm, cùng với nghỉ Tết luôn một thể.
Ngày thứ hai sau khi lĩnh chứng, Trần Tuý mang theo một bao kẹo cưới to đi làm, gặp ai cũng phát, ngay cả dì quét dọn vệ sinh cũng có phần.
Cuối năm đài truyền hình rất bận rộn, nhưng hôm nay là ngày vui ngoại lệ, có lẽ hạnh phúc thực sự có thể lây lan, đồng nghiệp tăng ca đều mang theo cảm giác hạnh phúc ăn cẩu lương.
Hiện giờ Trần Tuý phụ trách hai chương trình, anh còn phải tham gia dẫn chương trình ca nhạc đêm hội giao thừa nên vô vùng bận bịu.
Đây là lần đầu tiên anh dẫn chương trình đêm giao thừa, đài truyền hình và bản thân anh đều rất coi trọng chương trình này. Buổi biểu diễn đêm giao thừa của đài truyền hình ABA hàng năm đều được tổ chức rất hoành tráng, và năm nào nó cũng đứng đầu trong bảng xếp hạng các chương trình gala giao thừa được xem nhiều nhất. Một chương trình có quy mô lớn như vậy, Trần Tuý cũng có chút khẩn trương, nhưng điểm tốt ngoài ý muốn đó chính là anh đã giành được vé vào cửa xem chương trình này cho Chân Điềm và bà Vương Thục Trân, còn là chỗ ngồi có vị trí tốt nữa.
Đoàn đội các minh tinh biểu diễn trong đêm gala của đài truyền hình ABA rất đông đảo, Chân Điềm khi nhận được được vé vào cửa thì vui mừng tới mức muốn nhảy cẫng lên, trong khi bà Vương Thục Trân lại háo hức lôi kéo dì Liễu đi làm móng và mua quần áo mới.
Từ khi có người con rể Trần Tuý này, bà Vương Thục Trân đi làm đẹp ngày càng thường xuyên hơn trước.
Hôm diễn ra gala giao thừa, Chân Điềm và bà Vương Thục Trân đã sớm đến hội trường. Trước đó trên Weibo đã xảy ra một cuộc tranh cãi nảy lửa về việc các fan hâm mộ tranh giành vị trí trên lan can, quả nhiên tới hiện trường không khí đã nhuốm đầy mùi thuốc súng.
Các loại bảng hiệu và băng rôn cổ vũ được chia thành các khu vực khác nhau trong hội trường, vì thế không khí giữa các nhóm fan hâm mộ đều rất khẩn trương và căng thẳng. May là Chân Điềm và bà Vương Thục Trân đang ngồi ở khu vực của nhân viên nội bộ, vì vậy không phải chịu áp lực của fan.
"Mẹ, mẹ ngồi đây trước đi, con đi tìm Trần Tuý." Chân Điềm vừa rồi đã gửi tin nhắn cho Trần Tuý, anh nói anh đang ở trong hậu đài, bảo cô trực tiếp qua tìm anh.
Bà Vương Thục Trân đáp: "Đi đi, hai người trẻ các con thật là, xa nhau một tý cũng không được."
"Vậy mẹ đừng có đi lung tung đó, lạc vào nhóm fan hâm mộ là mẹ không ra được đâu."
Bà Vương Thục Trân:...
Bây giờ các cô gái theo đuổi thần tượng đều đáng sợ như vậy sao?
Chân Điềm đi vào hậu đài tìm Trần Tuý, anh vẫn đang phải trang điểm. Bởi vì dẫn chương trình buổi tối nên bộ tây trang trên người Trần Tuý nổi bật hơn nhiều so với bộ đồ anh mặc khi dẫn chương trình bản tin buổi sáng, Chân Điềm sờ sờ bông hoa trang trí cài trên иgự¢ áo của anh, cười nói: "Ây da, tối nay anh trang điểm quyến rũ quá đó."
Trần Tuý bắt lấy tay cô, nắm chặt trong lòng bàn tay của mình: "Vậy em có thích anh quyến rũ như này không?"
"Cũng không tệ."
Thợ trang điểm cảm thấy mình cầm không nổi cây cọ trang điểm trên tay nữa.
Được rồi, vừa rồi tôi còn kêu ca với đạo diễn rằng buổi tối chưa được ăn no, nhưng bây giờ tôi đã no lắm rồi!!!
"Em nói cho anh biết, bên ngoài có rất đông khán giả, fan hâm mộ cũng rất nhiều, anh có khẩn trương không?" Chân Điềm nhìn Trần Tuý hỏi.
Trần Tuý nói: "Không khẩn trương thì không phải, bọn Ngô Thanh đã dẫn chương trình đêm hội giao thừa nhiều năm như vậy mà mỗi lần lên sân khấu anh ta vẫn thấy khẩn trương đó."
Chân Điềm gật đầu, an ủi anh: "Không sao, anh cứ thả lỏng đi, dù sao thì khán giả đến xem đều là vì để nhìn thần tượng của họ cả, người dẫn chương trình không quan trọng."
Trần Tuý:...
Thực sự là một lời động viên kì quặc mà!
Hai người nói chuyện một lát, Chân Điềm liền quay lại chỗ ngồi. Đêm hội chuẩn bị bắt đầu lúc tám giờ, lúc Trần Tuý lên sân khấu vậy mà lại có rất đông khán giả giơ bảng đèn hô tên anh.
Ừm...Xem ra Trần Tuý cũng khá quan trọng!
Cả quá trình diễn ra đêm hội, Chân Điềm lại một lần nữa nhận thức được sức mạnh của fan hâm mộ, cả khán đài là một màn trình diễn ánh sáng quy mô lớn. Nhưng người thắng lớn nhất trong đêm nay chắc chắn là Lý Thần. Bởi vì fan hâm mộ của anh ta đã trực tiếp treo băng rôn trên lan can bên ngoài các khu vực VIP nên không có ai chen lấn, cũng không ai giành giật được.
Người có tiền thật là tốt!
Với sự nỗ lực phối hợp của các ca sĩ và người dẫn chương trình mà đêm hội gala kéo dài suốt bốn tiếng đồng hồ đã kết thúc suôn sẻ, mọi người cùng nhau đón chào một năm mới đến.
Vào ngày đầu tiên của năm mới, người dẫn chương trình nổi tiếng Trần Tuý của đài truyền hình ABA đã đăng một cặp giấy chứng nhận kết hôn lên trang Weibo cá nhân của mình.
ABA Trần Tuý: Năm mới, khởi đầu mới. Một năm trôi qua, thành tựu lớn nhất của tôi chính là vợ tôi!
Fan:????