Khi màn diễn hoành tráng của thời thanh xuân dần tới hồi kết, bạn có nhận ra mình càng lúc càng thích nhớ lại chuyện xưa?
Vô vàn hồi ức mang theo biết bao hoài niệm. Tuổi hoa trong sáng, tinh khôi dẫu đã bị dòng thác thời gian ào ạt cuối trôi vẫn in hình rõ nét trong trí nhớ như chuyện mới chỉ hôm qua, khiến người ta nhớ lại mà không khỏi thẫn thờ, hoài niệm lại càng bùi ngùi.
Những tháng ngày thuần khiết vô ưu;
Thuở trẻ dại mới e ấp bước vào tình yêu;
Yêu, từ thoảng qua tới đậm sâu;
Duyên, từ gặp gỡ tới chia ky, hợp rồi tan…
Cớ sao mới đó mà thoáng chốc thời gian đã vụt qua như ánh chớp? Tháng năm vàn bận lén tráo gương mặt trẻ trung thời năm xưa thành dung nhan tang thương nhường này.
Thanh xuân đã qua như cuộc vui sớm tàn, tuổi hoa vẫy chào cất bước. Giữa cuộc đời đằng đẵng, quãng thời gian đẹp nhất lại chính là thứ trôi qua nhanh nhất. Dẫu tận sâu đáy lòng vẫn không cam tâm nhưng… Ai người thông thái có thể nói cho ta hay, phải làm sao mới có thể níu giữ những tháng ngày ấy?
Cũng may, thanh xuân dẫu chẳng thể níu kéo vẫn còn có thể lưu giữ mãi trong ký ức. Ký ức tựa như một khối hổ phách trong suốt, vững vàng bao bọc lấy tuổi hoa.
Thứ tôi muốn kể lại đây chính là một câu chuyện được bọc trong hổ phách như thế. Một đoạn hồi ức gian nan, nếu mọi người bằng lòng, xin cùng tôi lần theo từng dòng chữ lời văn, ngược dòng sông thời gian, cùng tìm lại tháng năm như nước đã trôi xa.
Những tháng ngày chúng tôi đã sống;
Năm tháng chúng tôi trưởng thành;
Quá trình chúng tôi thay đổi;
Đã từng của đã từng, quá khứ của quá khứ;
Chuyện cũ theo thời gian, qua những con chữ, ngưng lại thành từng khung hình không thể nào quên. Dẫu năm tháng thực lại lặng lẽ trôi đi, những tháng năm ký ức vẫn vĩnh viễn tồn tại trong tâm khảm…
Đọc Truyện